zuǐ diāo
zuǐ zhí
zuǐ pí
zuǐ chī
zuǐ duǎn
zuǐ tián
zuǐ suì
zuǐ qiáng
zuǐ miàn
zuǐ kuài
zuǐ chán
zuǐ yìng
zuǐ cháng
zuǐ jiān
zuǐ zi
zuǐ yán
zuǐ guā
zuǐ ruǎn
zuǐ chún
zuǐ nà
zuǐ bèn
zuǐ jǐn
zuǐ chà
zuǐ guāi
zuǐ tóu
zuǐ liǎn
zuǐ tǒng
zuǐ jiǎo
zuǐ chǎng
zuǐ ba
zuǐ shé
zuǐ wěn
zuǐ pín
zuǐ qiǎo
kuí guāi
bì guāi
mài guāi
zuǐ guāi
sā guāi
jīng guāi
chǒu guāi
shǐ guāi
jìn guāi
cháng guāi
dǎ guāi
yǎn guāi
lí guāi
fēn guāi
wō guāi
bèi guāi
wú guāi
zhāng guāi
shí guāi
diāo guāi
táo guāi
xiāng guāi
cí guāi
yǎn guāi
chéng guāi
kuáng guāi
xiǎo guāi
nòng guāi
hǎo guāi
shāng guāi
tǎo guāi
⒈ 说话乖巧、动听。
引《红楼梦》第三五回:“凤儿嘴乖,怎么怨得人疼他。”
说话乖巧动听。
嘴zuǐ(1)基本义:(名)口的通称:(名)口的通称(2)(名)(~儿)形状或作用像嘴的东西:奶~儿|壶~儿|烟~儿。(3)(动)说话:别多~。
乖读音:guāi乖guāi(1)(形)不闹;听话:小宝很~;阿姨非常喜欢他。(2)(形)伶俐;机警:这孩子嘴~|上了一次当;他也学得~多了。(3)(形)〈书〉违反情理:有~人情。(4)(形)不正常,指性情、行为:~戾|~谬。