nòng yōu
nòng yuán
nòng fǎ
lòng kǒu
nòng qīng
nòng sūn
nòng xiá
nòng xuān
nòng wán
nòng bō
nòng jù
nòng qíng
nòng xì
nòng guǐ
nòng jī
nòng yǐng
nòng pò
nòng shǐ
nòng zāng
nòng zhāng
nòng méi
nòng chī
nòng wǎ
nòng jiǎ
nòng xuān
nòng cí
nòng huài
nòng sè
nòng quán
nòng cháo
nòng jiá
nòng bō
nòng zhāng
nòng tóng
nòng chūn
nòng shá
nòng huā
nòng guāi
nòng shé
nòng zī
nòng sǒng
nòng qiǎo
nòng lìng
nòng yìn
nòng zuǐ
nòng chǒu
nòng sǒng
nòng xuán
nòng pín
nòng zhāng
lòng táng
nòng zhāng
nòng yù
nòng bīng
nòng yuè
nòng ér
nòng bǐ
nòng xiǎn
nòng mǎ
kuáng guāi
kuí guāi
zhāng guāi
lí guāi
xiǎo guāi
mài guāi
chéng guāi
wō guāi
diāo guāi
cí guāi
fēn guāi
cháng guāi
shí guāi
shǐ guāi
bèi guāi
shāng guāi
yǎn guāi
chǒu guāi
yǎn guāi
xiāng guāi
táo guāi
zuǐ guāi
dǎ guāi
jìn guāi
sā guāi
wú guāi
jīng guāi
tǎo guāi
bì guāi
nòng guāi
hǎo guāi
⒈ 耍手段;卖乖。
引《水浒传》第十一回:“愁怀鬱鬱苦难开,可恨王伦忒弄乖。”
明冯梦龙《挂枝儿·怕闪》:“风月中的事儿难猜难解,风月中的人儿箇箇会弄乖。”
鲁迅《且介亭杂文末编·<苏联版画集>序》:“这回虽然已是复制了,但大略尚存,我们可以看见,有那一幅不坚实、不恳切,或者是有取巧弄乖的意思的呢?”
使诡计、耍花招。
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
乖读音:guāi乖guāi(1)(形)不闹;听话:小宝很~;阿姨非常喜欢他。(2)(形)伶俐;机警:这孩子嘴~|上了一次当;他也学得~多了。(3)(形)〈书〉违反情理:有~人情。(4)(形)不正常,指性情、行为:~戾|~谬。