chún shū
chún yī
chún huà
chún chén
chún gù
chún qì
chún zhì
chún dǔ
chún mào
chún dé
chún zhēn
chún xiào
chún mì
chún sè
chún jié
chún yǎ
chún què
chún shí
chún páng
chún rén
chún yīn
chún jǐn
chún jié
chún gōu
chún máng
chún fēng
chún zhì
chún lì
chún zhǒng
chún sù
chún cuì
chún zhèng
chún rú
chún yī
chún shàn
chún què
chún mián
chún dù
chún shú
chún rú
chún yín
chún gǔ
chún yì
chún yī
chún zhēn
chún quán
chún zhì
chún gōu
chún hé
chún míng
chún bèi
chún jìng
chún bái
chún shù
chún měi
chún chéng
chún pǔ
chún lì
chún jiǎn
chún xī
chún gāng
chún liáng
chún fú
chún xī
chún qíng
chún ài
chún sǔn
chún rán
chún hòu
chún jìng
chún yīn
chún chún
chún jīn
chún xíng
chún yáng
chún lì
chún hú
chún jūn
chún zhì
chún shǔ
⒈ 高尚完美。
引《文选·张衡<东京赋>》:“今捨纯懿而论爽德,以《春秋》所讳而为美谈。”
李善注:“纯,大;懿,美也。”
《周书·武帝纪上》:“民生而静,纯懿之性本均。”
隋王通《中说·问易》:“政则苟简,岂若唐虞三代之纯懿乎!”
明归有光《归氏二孝子传》:“生平不识诗书,而能以纯懿之行,自飭於无人之地。”
清陆以湉《冷庐杂识·李忠定公》:“查歷代从祀诸儒,皆以德行纯懿,有功经学者为要。”