chè jí
chè dá
chè míng
chè tián
chè chè
chè shēn
chè wù
chè shǔ
chè mìng
chè gē
chè lè
chè pín
chè ān
chè qí
chè xuán
chè bèi
chè chá
chè tóu
chè zhuàn
chè xiǎo
chè dàn
chè xiāo
chè guān
chè mì
chè tián
chè gǔ
chè bái
chè hóu
chè xí
chè zuò
chè tiān
chè tīng
chè lián
chè sè
chè zhā
chè jiàn
chè zhòng
chè àn
chè xiàn
chè juàn
chè bīng
chè dǐ
chè biān
chè zhòu
chè dǎn
chè zhá
chè lǎng
chè xíng
chè shāo
chè zhuì
chè yè
chè zhǐ
chè zǔ
chè shàn
chè jiǎn
è pín
cūn pín
jiàn pín
kù pín
lián pín
dà pín
duò pín
chú pín
ān pín
gū pín
shí pín
zuǐ pín
zhōng pín
mǐn pín
shě pín
jī pín
liàn pín
hán pín
tuō pín
qīng pín
huǎn pín
chì pín
kuǎn pín
liáo pín
gān pín
jí pín
fú pín
cì pín
jiǎn pín
jí pín
dān pín
zhòng pín
shì pín
chè pín
jì pín
xià pín
jù pín
dǔ pín
qī pín
⒈ 谓贫困之极。
引清方薰《山静居诗话》:“乡先生周篔,隐於市廛,读书卖米。敦交谊,恒急於人而不暇自顾,遂至彻贫,然豪迈自若。”
彻chè(形)通;透:~夜|~骨|响~云霄。
贫读音:pín[ pín ]1. 穷,收入少,生活困难,与“富”相对:贫穷。贫寒。贫民。清贫。
2. 缺乏,不足:贫乏。贫血。贫瘠。
3. 絮烦可厌:贫相(
)。贫气(a.絮烦可厌;b.行动态度不大方。“气”均读轻声)。4. 僧道谦称:贫道。贫僧。