cì xìng
cì míng
cì zhèn
cì xiū
cì chì
cì jiǎ
cì gòng
cì xūn
cì shí
cì é
cì zū
cì bà
cì yí
cì lián
cì guān
cì xǔ
cì qiǎn
cì xiàn
cì lín
cì cè
cì mǎng
cì shì
cì zé
cì zuò
cì duì
cì jiàn
cì yōng
cì fēng
cì lǚ
cì cè
cì huì
cì bīng
cì qìng
cì bó
cì chǐ
cì zhá
cì hūn
cì jiàn
cì yú
cì láo
cì jiào
cì yàn
cì juān
cì qiǎo
cì dì
cì xiāng
cì yǐn
cì yíng
cì kuàng
cì lài
cì xīng
cì jì
cì bān
cì zèng
cì hào
cì fù
cì xí
cì shēng
cì dūn
cì shǎng
cì tīng
cì mù
cì zǐ
cì zhù
cì yīn
cì zú
cì zhuàn
cì huán
cì fú
cì yǔ
cì guāng
cì gù
cì lè
cì jǐ
cì tián
cì gào
cì shòu
cì mù
cì bǎn
cì chuí
cì yì
cì bǐ
cì yǔ
cì dān
cì guó
cì zhān
cì shì
cì pú
cì yìn
cì zhuàn
cì qǐ
cì jué
cì zhí
cì yí
cì huǎn
cì fēi
cì diàn
cì jué
cì jǐ
cì lóng
cì shì
cì jiàn
cì gěi
cì huán
cì zhèn
cì zhàng
cì yòng
cì shū
cì wèn
cì huǒ
cì xù
cì gào
cì wèi
cì sǐ
cì mìng
cì shè
cì guàn
cì yàn
⒈ 亦作“赐諡”。大臣死后,天子依其生前事迹评定褒贬给予称号。
引《周礼·春官·大史》:“小丧赐謚。”
郑玄注:“小丧,卿大夫也。”
《史记·秦本纪》:“四十八年, 文公太子卒,赐謚竫公。”
《宋史·司马光传》:“夏竦赐謚文正,光言:‘此謚之至美者, 竦何人,可以当之?’改文庄。”
《明史·礼志十四》:“若官品未高而侍从有荣,或以死勤王事者,特赐諡,非常例。”
《东周列国志》第三回:“郑伯友死於王事,赐諡为桓。”
鲁迅《准风月谈·“抄靶子”》:“对于中国的有一部分并不是‘人’的生物,洋大人如何赐谥,我不得而知。”
赐cì(1)(动)旧指上级对下级;长辈对晚辈的给予:赏~。(2)(名)敬辞;指所受的礼物:厚~受之有愧。
谥读音:shì谥shì(名)我国古代;在最高统治者或其他有地位的人死后;给他另起称号。