cì yí
cì zhuàn
cì dān
cì zhá
cì míng
cì xūn
cì tīng
cì huǒ
cì wèi
cì jiào
cì zhàng
cì fú
cì shí
cì fù
cì guàn
cì yòng
cì lǚ
cì zhù
cì kuàng
cì cè
cì qǐ
cì cè
cì bà
cì zhèn
cì zū
cì sǐ
cì xǔ
cì xiāng
cì guāng
cì yì
cì zé
cì yōng
cì bīng
cì yàn
cì jǐ
cì mù
cì duì
cì yí
cì yìn
cì chì
cì jiǎ
cì zhān
cì zuò
cì wèn
cì qìng
cì xìng
cì juān
cì diàn
cì shè
cì lín
cì gù
cì lài
cì yǐn
cì yǔ
cì huán
cì chǐ
cì xiàn
cì pú
cì jué
cì shēng
cì chuí
cì láo
cì shǎng
cì gěi
cì yīn
cì xiū
cì bān
cì hūn
cì fēi
cì huán
cì shì
cì tián
cì dūn
cì xīng
cì mìng
cì jué
cì yíng
cì zú
cì shū
cì shì
cì jiàn
cì yǔ
cì gòng
cì qiǎn
cì guó
cì gào
cì yàn
cì guān
cì zèng
cì xù
cì fēng
cì jiàn
cì jì
cì xí
cì qiǎo
cì é
cì lián
cì zhèn
cì lè
cì yú
cì mù
cì jǐ
cì hào
cì huǎn
cì mǎng
cì zhuàn
cì gào
cì shì
cì zǐ
cì bó
cì huì
cì jiàn
cì bǐ
cì zhí
cì shòu
cì lóng
cì dì
cì bǎn
nán shì
gé shì
hàn shì
tiáo shì
xìng shì
zhòng shì
jiù shì
měng shì
shǐ shì
là shì
shù shì
míng shì
yú shì
yān zhī
rén shì
qín shì
bì shì
máo shì
mán shì
chù shì
chì shì
yú shì
xià shì
cì shì
yuè zhī
pǔ shì
wǔ shì
jūn shì
qín shì
fù shì
shì shì
wāng shì
yí shì
lǎo shì
shuí shì
lín shì
shì shì
jiù shì
bǎo shì
zhōu shì
duō shì
yíng shì
duàn shì
biāo shì
zú shì
hé shì
lǚ shì
xiāo shì
fó shì
qí shì
jì shì
zhāo shì
zhào shì
mìng shì
mén shì
wèi shì
yīng shì
tiě shì
hé shì
hòu shì
guō shì
guō shì
jiè shì
cí shì
méi shì
zhà shì
bó shì
qi shi
máo shi
fàn shì
tíng shì
lù shì
jiǎ shì
wèi shì
chuí shì
bǐ shì
jiàng shì
xiàng shì
píng shì
mǔ shì
wěi shì
zōng shì
chōng shì
fú shì
zhà shì
jī shì
lái shì
guō shì
shì shì
⒈ 古时贵者有氏,贱者无氏,有功则君主赐氏以示尊宠。 《左传·昭公二十九年》:“有陶唐氏既衰,其后有刘累,学扰龙于豢龙氏,以事孔甲,能饮食之。
引夏后嘉之,赐氏曰御龙,以更豕韦之后。”
赐cì(1)(动)旧指上级对下级;长辈对晚辈的给予:赏~。(2)(名)敬辞;指所受的礼物:厚~受之有愧。
氏读音:shì,zhī[ shì ]1. 古代“姓”和“氏”分用。姓是总的,氏是分支,后来姓和氏不分,可以混用。
2. 古代称呼帝王贵族等,后称呼名人、专家:神农氏。太史氏。摄氏表。