cì zhí
cì xīng
cì yòng
cì bān
cì wèi
cì jì
cì yí
cì zhèn
cì bǎn
cì shēng
cì shòu
cì yōng
cì gào
cì zhàng
cì chuí
cì qiǎo
cì láo
cì shǎng
cì xiāng
cì jiàn
cì lóng
cì gù
cì mìng
cì yì
cì yǔ
cì tīng
cì guàn
cì yíng
cì jiàn
cì qìng
cì bǐ
cì zhuàn
cì gěi
cì gòng
cì zé
cì guān
cì huán
cì gào
cì chì
cì chǐ
cì wèn
cì huǒ
cì cè
cì zǐ
cì dān
cì bó
cì fù
cì lián
cì jiǎ
cì yí
cì duì
cì zhù
cì jué
cì huì
cì jué
cì fēng
cì yǐn
cì lè
cì diàn
cì hūn
cì shì
cì guāng
cì cè
cì mù
cì juān
cì guó
cì sǐ
cì jǐ
cì zhèn
cì zú
cì dūn
cì yú
cì mù
cì jiào
cì lín
cì lài
cì yàn
cì pú
cì qǐ
cì zū
cì zhá
cì xūn
cì shí
cì yīn
cì yàn
cì é
cì zuò
cì tián
cì kuàng
cì shì
cì xiàn
cì xiū
cì míng
cì qiǎn
cì shì
cì yìn
cì dì
cì huán
cì zhuàn
cì zèng
cì xǔ
cì yǔ
cì bīng
cì zhān
cì xù
cì fēi
cì xí
cì shū
cì mǎng
cì huǎn
cì lǚ
cì xìng
cì jiàn
cì shè
cì hào
cì bà
cì jǐ
cì fú
xíng zhàng
dài zhàng
shǒu zhàng
qióng zhàng
dèng zhàng
chán zhàng
bìng zhàng
guǎi zhàng
chuí zhàng
kē zhàng
bàng zhàng
cì zhàng
yě zhàng
cǎi zhàng
qiǎng zhàng
zhí zhàng
jī zhàng
xìn zhàng
yá zhàng
shú zhàng
qióng zhàng
máng zhàng
guǎi zhàng
fú zhàng
zhōu zhàng
dǎo zhàng
tóng zhàng
chàn zhàng
cè zhàng
tún zhàng
zhè zhàng
shuāi zhàng
hán zhàng
huà zhàng
jù zhàng
jū zhàng
qì zhàng
zhì zhàng
dà zhàng
zhǔ zhàng
pào zhàng
jū zhàng
chǔ zhàng
fù zhàng
lóng zhàng
jiā zhàng
quán zhàng
yǐn zhàng
qí zhàng
tíng zhàng
bān zhàng
dān zhàng
yù zhàng
chuàn zhàng
zhuàn zhàng
gǎn zhàng
ōu zhàng
yǎng zhàng
zhuō zhàng
guà zhàng
āi zhàng
chuí zhàng
mǎn zhàng
tòng zhàng
jù zhàng
biān zhàng
méi zhàng
xùn zhàng
xíng zhàng
fǎ zhàng
huà zhàng
xī zhàng
tiě zhàng
chī zhàng
qióng zhàng
ōu zhàng
jué zhàng
yán zhàng
zé zhàng
xiāng zhàng
jiǎ zhàng
bào zhàng
jī zhàng
huán zhàng
táo zhàng
dāo zhàng
jiū zhàng
zhú zhàng
páo zhàng
mó zhàng
jì zhàng
zhù zhàng
má zhàng
qiú zhàng
qì zhàng
hè zhàng
zhū zhàng
mù zhàng
qiú zhàng
bīng zhàng
miàn zhàng
děng zhàng
míng zhàng
lí zhàng
qiǎng zhàng
chǐ zhàng
tǐng zhàng
⒈ 古代帝王对有功年老的大臣赐予手杖,以为荣宠。又对高年赐予王杖,为养老之礼。始行于汉,后世不废。
引清查慎行《山野老人远来祝万寿者以千计目睹盛事纪之以诗》:“赐酺还赐杖,好向后生夸。”
《清史稿·沉德潜传》:“復诣京师祝皇太后七十万寿,进《歷代圣母图册》,入朝赐杖。”
⒉ 皇帝或尊长对臣下施以杖刑。
引元虞集《中书平章政事蔡国张公墓志铭》:“间车驾时巡,既度居庸,皇太后宫幄在龙虎臺,猝遣使召公宫门下,以中旨切责之,赐杖,公创甚,舆归京师。”
明沉德符《野获编·列朝一·伶官干政》:“伶人恣横,至操文学词臣进退之权,不待与钱寧通逆濠,已当寸磔矣,乃仅赐杖遣戍凶终,世谓尚未蔽辜云。”
清昭槤《啸亭杂录·马僧》:“余醉与材官角斗,将军怒,赐杖。”
赐cì(1)(动)旧指上级对下级;长辈对晚辈的给予:赏~。(2)(名)敬辞;指所受的礼物:厚~受之有愧。
杖读音:zhàng杖zhàng(1)(名)拐杖、手杖。(2)(名)泛指棍棒:擀面~。