jīn hóng
zhū hóng
pī hóng
xì hóng
yàn hóng
cháng hóng
fēi hóng
chuán hóng
quán hóng
shǎn hóng
xìng hóng
pī hóng
tǔ hóng
niān hóng
zǒu hóng
hān hóng
qiǎng hóng
xuàn hóng
ruǎn hóng
cái hóng
xié hóng
qīng hóng
yān hóng
jì hóng
cuān hóng
tí hóng
yǎn hóng
cán hóng
bī hóng
qí hóng
qiān hóng
hēi hóng
pǎo hóng
xióng hóng
gāo hóng
kǒu hóng
xīn hóng
tuó hóng
chéng hóng
qí hóng
lǎo hóng
jiàn hóng
fēi hóng
xiǎo hóng
xiān hóng
shǔ hóng
yān hóng
mǎi hóng
bān hóng
táo hóng
xuè hóng
jiàng hóng
shěn hóng
ròu hóng
tuì hóng
miáo hóng
zǎo hóng
wǎn hóng
chūn hóng
hǎi hóng
cuān hóng
hán hóng
shuāi hóng
chuān hóng
qiū hóng
jiāo hóng
xīng hóng
fā hóng
lěng hóng
duàn hóng
méi hóng
diān hóng
tī hóng
dāng hóng
liǎn hóng
xuān hóng
xì hóng
fēn hóng
huā hóng
liú hóng
jiāo hóng
làn hóng
miáo hóng
fāng hóng
qiān hóng
cháo hóng
sāi hóng
piāo hóng
piàn hóng
yàn hóng
méi hóng
zhú hóng
wǎn hóng
yàn hóng
jiāo hóng
pèn hóng
jiě hóng
jì hóng
yūn hóng
jiàng hóng
duī hóng
guà hóng
chú hóng
wǎng hóng
tīng hóng
fēi hóng
àn hóng
piào hóng
qiàn hóng
xiāng hóng
fán hóng
xīng hóng
nǚ gōng
shuǐ hóng
chóu hóng
yìng hóng
zhě hóng
zōng hóng
zuì hóng
fán hóng
èr hóng
yāo hóng
nèn hóng
shú hóng
liàn hóng
xìn hóng
fēi hóng
gān hóng
qīng hóng
zhū hóng
tà hóng
shuāng hóng
jiǔ hóng
dān hóng
méi hóng
huǒ hóng
zhàng hóng
piǎo hóng
chén hóng
dà hóng
yín hóng
liú hóng
fěn hóng
tián hóng
jiāo hóng
nǎn hóng
qiè hóng
xiū hóng
chì hóng
àn hóng
cuàn hóng
jú hóng
pǐn hóng
tuán hóng
miàn hóng
dǎ hóng
suì hóng
⒈ 牡丹的一种。
引宋欧阳修《洛阳牡丹记·花释名》:“鞓红者,单叶深红花,出青州,亦曰青州红……其色类腰带鞓,故谓之鞓红。”
宋陆游《栽牡丹》诗:“携锄庭下劚苍苔,墨紫鞓红手自栽。”
明朱有燉《风月牡丹仙》第一折:“姚黄魏紫驰名姓,鞓红玉板相辉映。”
⒉ 泛指深红色的花。
引清曹寅《客馈洋茶半开戏题》诗:“浅擘鞓红皱纈开,半含宝气脱珠胎。”
⒊ 指花色深红。
引宋陆游《潺湲阁小立》诗:“水纹靴皱风初紧,花色鞓红露未乾。”
清姚燮《韩庄闸舟中七夕杂诗得十三绝句》之一:“木兰桨子藕花乡,唱罢鞓红晚气凉。”
鞓tīng(名)〈书〉皮革制的腰带。
红读音:hóng,gōng[ hóng ]1. 像鲜血的颜色:红色。红叶。红灯。红尘。红包。红烧。红润。红艳艳。红口白牙。红绳系足(旧指男女前生注定的姻缘)。
2. 象征顺利或受人宠信:红人。红运。红角(jué)儿(受观众欢迎的演员)。走红。
3. 喜庆:红媒(媒人)。红蛋。红白喜事(结婚和喜丧合称)。
4. 象征革命:红军。红色根据地,红色政权。
5. 指营业的纯利润:红利。分红。
6. 特指对中国古典文学名著《红楼梦》的研究:红学。