liǎn zuǐ
liǎn dàn
liǎn nǎo
liǎn zàn
liǎn xíng
liǎn dào
liǎn xíng
liǎn huā
liǎn pí
liǎn xiǎo
liǎn shàng
liǎn jiá
liǎn dà
liǎn shén
liǎn sè
liǎn ruǎn
liǎn pán
liǎn zi
liǎn yìng
liǎn pén
liǎn báo
liǎn sāi
liǎn táng
liǎn xiàng
liǎn pà
liǎn pǔ
liǎn jí
liǎn kǒng
liǎn páng
liǎn hòu
liǎn miàn
liǎn cháo
liǎn nèn
liǎn xiá
liǎn hóng
liǎn bō
liǎn mào
liǎn shuǐ
gān hóng
suì hóng
pī hóng
jīn hóng
zōng hóng
piàn hóng
cháng hóng
qiàn hóng
piào hóng
pǎo hóng
xì hóng
chuán hóng
xiū hóng
qí hóng
yàn hóng
shuāng hóng
shěn hóng
xì hóng
jiāo hóng
jiě hóng
qiū hóng
méi hóng
lěng hóng
tà hóng
nǚ gōng
piāo hóng
bān hóng
jiǔ hóng
huǒ hóng
fēn hóng
zǒu hóng
quán hóng
miáo hóng
shuǐ hóng
yūn hóng
àn hóng
àn hóng
yín hóng
pǐn hóng
jú hóng
xīng hóng
hān hóng
jiàng hóng
tián hóng
xìng hóng
qiān hóng
xīn hóng
dān hóng
niān hóng
qīng hóng
xuàn hóng
qīng hóng
xiāng hóng
qí hóng
zhě hóng
tí hóng
cháo hóng
xióng hóng
xiǎo hóng
tī hóng
lǎo hóng
chóu hóng
shǎn hóng
xié hóng
sāi hóng
chén hóng
cán hóng
dǎ hóng
duàn hóng
fā hóng
zuì hóng
tuì hóng
liú hóng
xuè hóng
méi hóng
cuān hóng
èr hóng
fēi hóng
hán hóng
jì hóng
tīng hóng
shǔ hóng
hēi hóng
cái hóng
fán hóng
jiāo hóng
xìn hóng
cuān hóng
mǎi hóng
dà hóng
zhàng hóng
fēi hóng
fāng hóng
táo hóng
miáo hóng
kǒu hóng
gāo hóng
guà hóng
cuàn hóng
duī hóng
làn hóng
méi hóng
chuān hóng
nǎn hóng
shuāi hóng
chú hóng
tuó hóng
jiàng hóng
yìng hóng
huā hóng
fēi hóng
yǎn hóng
yān hóng
wǎng hóng
dāng hóng
miàn hóng
zhū hóng
qiān hóng
wǎn hóng
liàn hóng
jiāo hóng
yāo hóng
fěn hóng
qiǎng hóng
yān hóng
liú hóng
zǎo hóng
wǎn hóng
piǎo hóng
yàn hóng
xiān hóng
jiàn hóng
chéng hóng
chì hóng
xuān hóng
liǎn hóng
hǎi hóng
jì hóng
fēi hóng
pèn hóng
bī hóng
shú hóng
xīng hóng
tuán hóng
zhū hóng
jiāo hóng
qiè hóng
pī hóng
zhú hóng
diān hóng
nèn hóng
fán hóng
ròu hóng
ruǎn hóng
tǔ hóng
yàn hóng
chūn hóng
脸红liǎnhóng
(1) 脸发红。多形容羞愧、害羞
例他的脸红泄露了他的窘迫例脸红脖子粗英blush;bee red-faced; one's face colours up⒈ 脸发红。多形容害羞,羞愧。
引鲁迅《准风月谈·“商定”文豪》:“倘说,作者是饿着肚子,专心在为社会服务,恐怕说出来有点要脸红罢。”
沙汀《丁跛公》:“一点也不脸红,他让人们称他做老太爷了。”
任大星《小女伴月华》:“我很少跟女孩子说过话,见了女孩子就会脸红。”
受事物刺激而脸色发红。
1.头的前部,从额到下巴:圆~。洗~。
2.(~儿)某些物体的前部:门~儿。鞋~儿。
3.情面;面子:丢~。不要~。
4.(~儿)脸上的表情:笑~儿。把~一变。
红读音:hóng,gōng[ hóng ]1. 像鲜血的颜色:红色。红叶。红灯。红尘。红包。红烧。红润。红艳艳。红口白牙。红绳系足(旧指男女前生注定的姻缘)。
2. 象征顺利或受人宠信:红人。红运。红角(jué)儿(受观众欢迎的演员)。走红。
3. 喜庆:红媒(媒人)。红蛋。红白喜事(结婚和喜丧合称)。
4. 象征革命:红军。红色根据地,红色政权。
5. 指营业的纯利润:红利。分红。
6. 特指对中国古典文学名著《红楼梦》的研究:红学。