gāo hóng
shǔ hóng
tí hóng
dān hóng
pī hóng
chuān hóng
zhū hóng
duàn hóng
tī hóng
shěn hóng
xiān hóng
qiàn hóng
cuān hóng
nèn hóng
gān hóng
yìng hóng
fēi hóng
àn hóng
xì hóng
tuó hóng
shú hóng
hán hóng
suì hóng
shuāng hóng
chì hóng
jiāo hóng
tuì hóng
piàn hóng
dǎ hóng
bī hóng
jú hóng
wǎn hóng
méi hóng
jiāo hóng
yàn hóng
xīng hóng
cái hóng
yūn hóng
jiàng hóng
fěn hóng
liàn hóng
chuán hóng
bān hóng
huā hóng
xié hóng
liú hóng
hēi hóng
liǎn hóng
àn hóng
cuān hóng
qí hóng
jì hóng
méi hóng
wǎn hóng
yín hóng
lǎo hóng
shǎn hóng
qí hóng
liú hóng
diān hóng
xiū hóng
cháng hóng
niān hóng
lěng hóng
qiǎng hóng
huǒ hóng
xīn hóng
duī hóng
qiān hóng
dāng hóng
piāo hóng
pǐn hóng
qiān hóng
tián hóng
ròu hóng
tà hóng
xìn hóng
jì hóng
jīn hóng
tuán hóng
wǎng hóng
pèn hóng
fán hóng
làn hóng
piǎo hóng
xióng hóng
xiǎo hóng
tīng hóng
ruǎn hóng
fāng hóng
zhú hóng
jiǔ hóng
zǒu hóng
miáo hóng
yān hóng
shuāi hóng
xiāng hóng
fā hóng
guà hóng
fēi hóng
quán hóng
zuì hóng
zōng hóng
hān hóng
hǎi hóng
mǎi hóng
tǔ hóng
fēn hóng
xìng hóng
pī hóng
qiū hóng
miàn hóng
chūn hóng
dà hóng
yàn hóng
jiāo hóng
cháo hóng
zhū hóng
chú hóng
chén hóng
zhě hóng
shuǐ hóng
qīng hóng
fēi hóng
yàn hóng
yǎn hóng
sāi hóng
nǚ gōng
chóu hóng
cán hóng
xì hóng
kǒu hóng
jiāo hóng
jiàn hóng
xuè hóng
xīng hóng
fán hóng
pǎo hóng
qiè hóng
méi hóng
nǎn hóng
jiàng hóng
jiě hóng
táo hóng
yān hóng
piào hóng
fēi hóng
xuàn hóng
zhàng hóng
èr hóng
qīng hóng
miáo hóng
yāo hóng
cuàn hóng
zǎo hóng
chéng hóng
xuān hóng
⒈ 深红色。亦指鲜艳的红花。蔫,用同“嫣”。
引唐杜牧《春晚题韦家亭子》诗:“蔫红半落平池晚,曲渚飘成锦一张。”
宋张炎《琐窗寒》词:“最怜他树底蔫红,不语背人吹尽。”
蔫niān(1)(形)花木、水果等因失去所含的水分而萎缩。(2)(形)精神不振:他在幼儿园住了几天;就不象初来时那么~了。
红读音:hóng,gōng[ hóng ]1. 像鲜血的颜色:红色。红叶。红灯。红尘。红包。红烧。红润。红艳艳。红口白牙。红绳系足(旧指男女前生注定的姻缘)。
2. 象征顺利或受人宠信:红人。红运。红角(jué)儿(受观众欢迎的演员)。走红。
3. 喜庆:红媒(媒人)。红蛋。红白喜事(结婚和喜丧合称)。
4. 象征革命:红军。红色根据地,红色政权。
5. 指营业的纯利润:红利。分红。
6. 特指对中国古典文学名著《红楼梦》的研究:红学。