人情


人情的组词


人籁

rén lài

人豕

rén shǐ

人欲

rén yù

人故

rén gù

人臣

rén chén

人情

rén qíng

人声

rén shēng

人心

rén xīn

人面

rén miàn

人封

rén fēng

人际

rén jì

人头

rén tóu

人誉

rén yù

人理

rén lǐ

人我

rén wǒ

人格

rén gé

人疴

rén kē

人保

rén bǎo

人从

rén cóng

人资

rén zī

人木

rén mù

人上

rén shàng

人方

rén fāng

人烟

rén yān

人魚

rén yú

人表

rén biǎo

人君

rén jūn

人才

rén cái

人文

rén wén

人偶

rén ǒu

人祸

rén huò

人立

rén lì

人籍

rén jí

人均

rén jūn

人样

rén yàng

人夫

rén fū

人迹

rén jì

人柄

rén bǐng

人道

rén dào

人墙

rén qiáng

人后

rén hòu

人种

rén zhǒng

人据

rén jù

人虾

rén xiā

人人

rén rén

人體

rén tǐ

人验

rén yàn

人痾

rén kē

人极

rén jí

人妻

rén qī

人径

rén jìng

人精

rén jīng

人丹

rén dān

人质

rén zhì

人工

rén gōng

人纲

rén gāng

人纪

rén jì

人仙

rén xiān

人影

rén yǐng

人权

rén quán

人色

rén sè

人皇

rén huáng

人果

rén guǒ

人丁

rén dīng

人英

rén yīng

人踪

rén zōng

人伙

rén huǒ

人蜕

rén tuì

人材

rén cái

人曹

rén cáo

人部

rén bù

人祅

rén yāo

人舍

rén shè

人员

rén yuán

人境

rén jìng

人潮

rén cháo

人脉

rén mài

人节

rén jié

人范

rén fàn

人子

rén zǐ

人兵

rén bīng

人中

rén zhōng

人元

rén yuán

人黎

rén lí

人世

rén shì

人耦

rén ǒu

人寰

rén huán

人大

rén dà

人舞

rén wǔ

人闲

rén xián

人日

rén rì

人膏

rén gāo

人寿

rén shòu

人眼

rén yǎn

人户

rén hù

人乐

rén lè

人口

rén kǒu

人时

rén shí

人苋

rén xiàn

人士

rén shì

人平

rén píng

人羣

rén qún

人鱼

rén yú

人味

rén wèi

人谋

rén móu

人堆

rén duī

人命

rén mìng

人设

rén shè

人术

rén shù

人龙

rén lóng

人经

rén jīng

人物

rén wù

人熊

rén xióng

人身

rén shēn

人彘

rén zhì

人猫

rén māo

人地

rén dì

人眷

rén juàn

人儿

rén ér

人公

rén gōng

人黄

rén huáng

人牧

rén mù

人定

rén dìng

人奴

rén nú

人們

rén men

人年

rén nián

人数

rén shù

人吏

rén lì

人相

rén xiàng

人学

rén xué

人丛

rén cóng

人役

rén yì

人厄

rén è

人马

rén mǎ

人间

rén jiān

人神

rén shén

人彝

rén yí

人代

rén dài

人爵

rén jué

人母

rén mǔ

人牺

rén xī

人都

rén dū

人伦

rén lún

人梯

rén tī

人天

rén tiān

人镜

rén jìng

人傑

rén jié

人隐

rén yǐn

人哥

rén gē

人气

rén qì

人衔

rén xián

人兒

rén ér

人猿

rén yuán

人陈

rén chén

人造

rén zào

人听

rén tīng

人事

rén shì

人言

rén yán

人外

rén wài

人区

rén qū

人杰

rén jié

人渣

rén zhā

人海

rén hǎi

人群

rén qún

人柳

rén liǔ

人客

rén kè

人民

rén mín

人品

rén pǐn

人瘼

rén mò

人选

rén xuǎn

人瑞

rén ruì

人风

rén fēng

人使

rén shǐ

人鬲

rén gé

人類

rén lèi

人鉴

rén jiàn

人倫

rén lún

人力

rén lì

人流

rén liú

人师

rén shī

人氏

rén shì

人称

rén chēng

人患

rén huàn

人灵

rén líng

人野

rén yě

人卒

rén zú

人话

rén huà

人治

rén zhì

人等

rén děng

人主

rén zhǔ

人意

rén yì

人家

rén jiā

人证

rén zhèng

人市

rén shì

人生

rén shēng

人次

rén cì

人性

rén xìng

人胜

rén shèng

人众

rén zhòng

人洋

rén yáng

人豪

rén háo

人类

rén lèi

人胞

rén bāo

人琴

rén qín

人俗

rén sú

人亲

rén qīn

人落

rén luò

人候

rén hòu

人迎

rén yíng

人门

rén mén

人迳

rén jìng

人手

rén shǒu

人教

rén jiào

人伴

rén bàn

人雄

rén xióng

人匠

rén jiàng

人鬼

rén guǐ

人爪

rén zhǎo

人火

rén huǒ

人参

rén shēn

人形

rén xíng

人款

rén kuǎn

人間

rén jiān

人为

rén wéi

人和

rén hé

人虏

rén lǔ

人防

rén fáng

人灯

rén dēng

人们

rén men

人列

rén liè

人缝

rén féng

人犯

rén fàn

人位

rén wèi

人功

rén gōng

人正

rén zhèng

人国

rén guó

人妖

rén yāo

人萌

rén méng

人德

rén dé

人体

rén tǐ

人怀

rén huái


柔情

róu qíng

求情

qiú qíng

两情

liǎng qíng

分情

fēn qíng

心情

xīn qíng

挽情

wǎn qíng

行情

háng qíng

耽情

dān qíng

劳情

láo qíng

笔情

bǐ qíng

志情

zhì qíng

触情

chù qíng

假情

jiǎ qíng

冤情

yuān qíng

感情

gǎn qíng

候情

hòu qíng

有情

yǒu qíng

壮情

zhuàng qíng

揣情

chuǎi qíng

迷情

mí qíng

深情

shēn qíng

褫情

chǐ qíng

野情

yě qíng

为情

wéi qíng

摅情

shū qíng

风情

fēng qíng

锐情

ruì qíng

客情

kè qíng

微情

wēi qíng

庸情

yōng qíng

番情

fān qíng

径情

jìng qíng

隔情

gé qíng

冷情

lěng qíng

雅情

yǎ qíng

本情

běn qíng

宦情

huàn qíng

热情

rè qíng

寓情

yù qíng

允情

yǔn qíng

显情

xiǎn qíng

赶情

gǎn qíng

遁情

dùn qíng

详情

xiáng qíng

事情

shì qing

殇情

shāng qíng

乃情

nǎi qíng

缄情

jiān qíng

杼情

zhù qíng

发情

fā qíng

讲情

jiǎng qíng

云情

yún qíng

文情

wén qíng

邪情

xié qíng

亲情

qīn qíng

挑情

tiāo qíng

动情

dòng qíng

辞情

cí qíng

旧情

jiù qíng

来情

lái qíng

陶情

táo qíng

猜情

cāi qíng

凝情

níng qíng

恒情

héng qíng

怆情

chuàng qíng

鸥情

ōu qíng

长情

cháng qíng

絜情

jié qíng

诡情

guǐ qíng

寻情

xún qíng

绮情

qǐ qíng

奸情

jiān qíng

别情

bié qíng

达情

dá qíng

俗情

sú qíng

怡情

yí qíng

关情

guān qíng

苦情

kǔ qíng

胪情

lú qíng

面情

miàn qíng

炉情

lú qíng

见情

jiàn qíng

高情

gāo qíng

挚情

zhì qíng

丹情

dān qíng

叙情

xù qíng

门情

mén qíng

订情

dìng qíng

七情

qī qíng

昭情

zhāo qíng

遗情

yí qíng

平情

píng qíng

欲情

yù qíng

鸾情

luán qíng

曲情

qǔ qíng

抒情

shū qíng

政情

zhèng qíng

温情

wēn qíng

闲情

xián qíng

交情

jiāo qing

赋情

fù qíng

革情

gé qíng

离情

lí qíng

汛情

xùn qíng

恋情

liàn qíng

衅情

xìn qíng

舒情

shū qíng

艳情

yàn qíng

声情

shēng qíng

嫩情

nèn qíng

卖情

mài qíng

实情

shí qíng

颜情

yán qíng

病情

bìng qíng

杂情

zá qíng

韬情

tāo qíng

通情

tōng qíng

好情

hǎo qíng

逸情

yì qíng

输情

shū qíng

厚情

hòu qíng

任情

rèn qíng

兴情

xīng qíng

民情

mín qíng

险情

xiǎn qíng

豪情

háo qíng

专情

zhuān qíng

调情

tiáo qíng

基情

jī qíng

时情

shí qíng

买情

mǎi qíng

忤情

wǔ qíng

世情

shì qíng

敢情

gǎn qing

陪情

péi qíng

的情

de qíng

农情

nóng qíng

意情

yì qíng

村情

cūn qíng

等情

děng qíng

乐情

lè qíng

爱情

ài qíng

诗情

shī qíng

称情

chēng qíng

同情

tóng qíng

缨情

yīng qíng

天情

tiān qíng

挠情

náo qíng

幽情

yōu qíng

隆情

lóng qíng

款情

kuǎn qíng

纯情

chún qíng

近情

jìn qíng

娇情

jiāo qíng

才情

cái qíng

气情

qì qíng

作情

zuò qíng

國情

guó qíng

下情

xià qíng

市情

shì qíng

生情

shēng qíng

贰情

èr qíng

芳情

fāng qíng

奇情

qí qíng

火情

huǒ qíng

过情

guò qíng

移情

yí qíng

性情

xìng qíng

神情

shén qíng

顺情

shùn qíng

适情

shì qíng

尘情

chén qíng

肆情

sì qíng

疫情

yì qíng

風情

fēng qíng

矫情

jiáo qing

尽情

jìn qíng

栖情

qī qíng

皇情

huáng qíng

偷情

tōu qíng

内情

nèi qíng

徇情

xùn qíng

匿情

nì qíng

贡情

gòng qíng

商情

shāng qíng

山情

shān qíng

殉情

xùn qíng

协情

xié qíng

公情

gōng qíng

畅情

chàng qíng

倾情

qīng qíng

远情

yuǎn qíng

襟情

jīn qíng

鹤情

hè qíng

不情

bù qíng

悲情

bēi qíng

征情

zhēng qíng

豁情

huō qíng

反情

fǎn qíng

无情

wú qíng

赔情

péi qíng

寡情

guǎ qíng

暮情

mù qíng

送情

sòng qíng

费情

fèi qíng

伤情

shāng qíng

哀情

āi qíng

欢情

huān qíng

乡情

xiāng qíng

露情

lù qíng

闺情

guī qíng

忘情

wàng qíng

豔情

yàn qíng

诬情

wū qíng

负情

fù qíng

抗情

kàng qíng

战情

zhàn qíng

红情

hóng qíng

愚情

yú qíng

欠情

qiàn qíng

阴情

yīn qíng

领情

lǐng qíng

缘情

yuán qíng

惬情

qiè qíng

旱情

hàn qíng

霜情

shuāng qíng

溺情

nì qíng

用情

yòng qíng

怀情

huái qíng

灾情

zāi qíng

至情

zhì qíng

系情

xì qíng

色情

sè qíng

群情

qún qíng

放情

fàng qíng

催情

cuī qíng

定情

dìng qíng

侠情

xiá qíng

阻情

zǔ qíng

炽情

chì qíng

素情

sù qíng

怨情

yuàn qíng

含情

hán qíng

激情

jī qíng

绝情

jué qíng

丽情

lì qíng

圆情

yuán qíng

切情

qiē qíng

恝情

jiá qíng

直情

zhí qíng

骋情

chěng qíng

六情

liù qíng

萦情

yíng qíng

逗情

dòu qíng

略情

lüè qíng

原情

yuán qíng

拿情

ná qíng

谅情

liàng qíng

官情

guān qíng

共情

gòng qíng

道情

dào qíng

传情

chuán qíng

桡情

ráo qíng

羁情

jī qíng

叨情

dāo qíng

友情

yǒu qíng

春情

chūn qíng

陈情

chén qíng

苗情

miáo qíng

逐情

zhú qíng

薄情

bó qíng

倍情

bèi qíng

剧情

jù qíng

吝情

lìn qíng

宿情

sù qíng

诲情

huì qíng

傳情

chuán qíng

案情

àn qíng

牵情

qiān qíng

抑情

yì qíng

五情

wǔ qíng

愁情

chóu qíng

多情

duō qíng

属情

shǔ qíng

楚情

chǔ qíng

先情

xiān qíng

冲情

chōng qíng

沥情

lì qíng

焦情

jiāo qíng

墒情

shāng qíng

说情

shuō qíng

写情

xiě qíng

垂情

chuí qíng

外情

wài qíng

雄情

xióng qíng

二情

èr qíng

遐情

xiá qíng

留情

liú qíng

骚情

sāo qíng

迁情

qiān qíng

上一组词:云轩
下一组词:情人

更多人的组词

人情的意思


词语解释:

人情rénqíng

(1) 人hAo86.的感情;人之常情

例始知为人情所患,有自改意。——《世说新语·自新》英reason

(2) 情面;人与人之间的社会关系

英human relationship

(3) 恩惠,情谊

例做个人情英favor

(4) 赠品、礼品

例送人情英gifts

引证解释:

⒈ 人的感情。

引《礼记·礼运》:“何谓人情?喜、怒、哀、惧、爱、恶、欲,七者弗学而能。”
《史记·太史公自序》:“人情之所感,远俗则怀。”
《新唐书·杨瑒传》:“帝封太山,集乐工山下,居丧者亦在行。 瑒谓起苴絰使和钟律,非人情所堪,帝许,乃免。”
鲁迅《且介亭杂文二集·徐懋庸作<打杂集>序》:“那里能够及得这些杂文的和现在切贴,而且生动,泼剌,有益,而且也能移人情。”

⒉ 人之常情。指世间约定俗成的事理标准。

引《庄子·逍遥游》:“大有逕庭,不近人情焉。”
汉王粲《登楼赋》:“人情同於怀土兮,岂穷达而异心。”
宋欧阳修《相州昼锦堂记》:“仕宦而至将相,富贵而归故乡,此人情之所荣,而今昔之所同也。”
《古今小说·汪信之一死救全家》:“大抵妇人家勤俭惜财,固是美事,也要通乎人情。”
瞿秋白《饿乡纪程》三:“生活困难,心绪恶劣,要想得亲近人的慰藉,这也是人情。”

⒊ 人心,众人的情绪、愿望。

引《后汉书·皇甫规传》:“而灾异犹见,人情未安者,殆贤遇进退,威刑所加,有非其理也。”
《北齐书·卢文伟传》:“善於抚接,好行小惠,是以所在颇得人情。”
宋叶适《淮西论铁钱五事状》:“近岁私铸铁钱散漫江淮,公私受弊,人情摇动。”
《续资治通鉴·宋太宗太平兴国四年》:“世宗时, 史超败於石岭关,人情震恐,故师还。”
清方文《初晴》诗:“久雨初晴候,人情分外欢。”

⒋ 人与人的情分。

引唐韩愈《县齐有怀》诗:“人情忌殊异,世路多权诈。”
宋陆游《舟中口占》:“业力顿消知学进,人情愈薄喜身轻。”
宁调元《燕京杂诗》之五:“人情叶叶都如此,世路悠悠古所难。”

⒌ 民情;民间风俗。

引《史记·李斯列传》:“且赵君为人精廉彊力,下知人情,上能适朕,君其勿疑。”
宋范仲淹《奏边上得力材武将佐等第姓名事》:“善抚驭,得藩汉人情。”
清李渔《巧团圆·试艰》:“平时做惯贸易,走过江湖,把山川、形势、人情、土俗都看在眼里。”
曹禺《王昭君》第二幕:“他对于匈奴的风土人情有一定的了解。”

⒍ 情面;交情。

引《朱子语类》卷一三四:“若説是苏秦怕秦来败从,所以激张仪入秦,庶秦不来败从,那张仪与你有甚人情?”
《金瓶梅词话》第六七回:“也不来走走儿,今日还来説人情。”
清李渔《奈何天·计左》:“人情留一綫,日后好相见。”
曹禺《日出》第二幕:“我要硬成一块石头,决不讲一点人情,决不可怜人。”

⒎ 指应酬,交际往来。

引元关汉卿《鲁斋郎》第三折:“父亲、母亲人情去了,这早晚敢待来也。”
《红楼梦》第六八回:“一日少説,大事也有一二十件,小事还有三五十件。外头从娘娘算起,以及王公侯伯家,多少人情客礼,家里又有这些亲友的调度。”
清沉复《浮生六记·坎坷记愁》:“处家人情,非钱不行。”
老舍《骆驼祥子》二十:“不但是出了钱,他还亲自去吊祭或庆贺,因为明白了这些事并非是只为糟蹋钱,而是有些必须尽到的人情。”

⒏ 馈赠;礼物。

引《京本通俗小说·西山一窟鬼》:“你这廝许了我人情又不还,我怎的不打你?”
《元典章新集·刑部·禁骚扰》:“近年以来,内外诸衙门指与上司官员庆贺馈一切人情或私相追往,公然於所辖官吏俸钞科取。”

国语词典:

人的感情表现。

如:「难怪他伤心,这也是人情之常。」

词语翻译

英语human emotions, social relationship, friendship, favor, a good turn德语wechselseitige Geschenke und Gefälligkeiten im Beziehungsnetz (S)​法语sentiments humains, sympathie, faveur, bonnes grâces, manifestation de sympathie, relation, rapport

网络解释:

人情

人情是一个汉语词汇,读音为rén qíng ,指人的感情表现;人的常情、世情;情谊、情面等。出自《史记·太史公自序》:“人情之所感,远俗则怀。”、《新唐书·杨瑒传》:“帝封太山,集乐工山下,居丧者亦在行。瑒谓起苴絰使和钟律,非人情所堪,帝许,乃免。”。
更多情的组词

人情详细解释


读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

读音:qíng

情qíng(1)(名)感情:热~|无~|温~。(2)(名)情面:人~|讲~|托~|求~。(3)(名)爱情:~书|~话|谈~。(4)(名)情欲;性欲:春~|发~期。(5)(名)情形;情况:病~|军~|实~|灾~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025