人时


人时的组词


人国

rén guó

人镜

rén jìng

人祸

rén huò

人隐

rén yǐn

人外

rén wài

人道

rén dào

人时

rén shí

人伴

rén bàn

人爪

rén zhǎo

人精

rén jīng

人主

rén zhǔ

人地

rén dì

人均

rén jūn

人样

rén yàng

人味

rén wèi

人天

rén tiān

人們

rén men

人豪

rén háo

人群

rén qún

人落

rén luò

人兵

rén bīng

人龙

rén lóng

人人

rén rén

人吏

rén lì

人治

rén zhì

人间

rén jiān

人祅

rén yāo

人君

rén jūn

人等

rén děng

人中

rén zhōng

人灯

rén dēng

人柳

rén liǔ

人寿

rén shòu

人命

rén mìng

人儿

rén ér

人籁

rén lài

人使

rén shǐ

人虾

rén xiā

人参

rén shēn

人迎

rén yíng

人丁

rén dīng

人从

rén cóng

人卒

rén zú

人众

rén zhòng

人性

rén xìng

人体

rén tǐ

人彝

rén yí

人氏

rén shì

人厄

rén è

人影

rén yǐng

人潮

rén cháo

人候

rén hòu

人谋

rén móu

人耦

rén ǒu

人眼

rén yǎn

人乐

rén lè

人列

rén liè

人瑞

rén ruì

人材

rén cái

人头

rén tóu

人户

rén hù

人鬲

rén gé

人声

rén shēng

人胞

rén bāo

人匠

rén jiàng

人犯

rén fàn

人手

rén shǒu

人堆

rén duī

人子

rén zǐ

人疴

rén kē

人衔

rén xián

人杰

rén jié

人皇

rén huáng

人极

rén jí

人妻

rén qī

人造

rén zào

人缝

rén féng

人迳

rén jìng

人體

rén tǐ

人防

rén fáng

人哥

rén gē

人野

rén yě

人方

rén fāng

人验

rén yàn

人誉

rén yù

人纪

rén jì

人海

rén hǎi

人果

rén guǒ

人傑

rén jié

人患

rén huàn

人市

rén shì

人格

rén gé

人墙

rén qiáng

人境

rén jìng

人节

rén jié

人陈

rén chén

人鬼

rén guǐ

人火

rén huǒ

人神

rén shén

人相

rén xiàng

人元

rén yuán

人范

rén fàn

人为

rén wéi

人德

rén dé

人爵

rén jué

人豕

rén shǐ

人怀

rén huái

人灵

rén líng

人上

rén shàng

人门

rén mén

人类

rén lèi

人牺

rén xī

人木

rén mù

人烟

rén yān

人和

rén hé

人兒

rén ér

人位

rén wèi

人偶

rén ǒu

人言

rén yán

人形

rén xíng

人款

rén kuǎn

人士

rén shì

人部

rén bù

人理

rén lǐ

人生

rén shēng

人洋

rén yáng

人定

rén dìng

人柄

rén bǐng

人寰

rén huán

人正

rén zhèng

人意

rén yì

人情

rén qíng

人鉴

rén jiàn

人雄

rén xióng

人欲

rén yù

人伦

rén lún

人术

rén shù

人保

rén bǎo

人际

rén jì

人猿

rén yuán

人权

rén quán

人力

rén lì

人工

rén gōng

人客

rén kè

人表

rén biǎo

人亲

rén qīn

人故

rén gù

人事

rén shì

人牧

rén mù

人日

rén rì

人眷

rén juàn

人苋

rén xiàn

人种

rén zhǒng

人間

rén jiān

人羣

rén qún

人据

rén jù

人萌

rén méng

人痾

rén kē

人公

rén gōng

人听

rén tīng

人魚

rén yú

人口

rén kǒu

人代

rén dài

人踪

rén zōng

人身

rén shēn

人倫

rén lún

人鱼

rén yú

人臣

rén chén

人大

rén dà

人设

rén shè

人舍

rén shè

人虏

rén lǔ

人役

rén yì

人教

rén jiào

人功

rén gōng

人熊

rén xióng

人民

rén mín

人猫

rén māo

人面

rén miàn

人才

rén cái

人伙

rén huǒ

人闲

rén xián

人曹

rén cáo

人员

rén yuán

人质

rén zhì

人俗

rén sú

人瘼

rén mò

人话

rén huà

人选

rén xuǎn

人黎

rén lí

人脉

rén mài

人仙

rén xiān

人英

rén yīng

人蜕

rén tuì

人气

rén qì

人色

rén sè

人琴

rén qín

人文

rén wén

人证

rén zhèng

人渣

rén zhā

人家

rén jiā

人丹

rén dān

人风

rén fēng

人妖

rén yāo

人都

rén dū

人心

rén xīn

人品

rén pǐn

人次

rén cì

人彘

rén zhì

人梯

rén tī

人平

rén píng

人经

rén jīng

人流

rén liú

人封

rén fēng

人纲

rén gāng

人籍

rén jí

人区

rén qū

人類

rén lèi

人迹

rén jì

人舞

rén wǔ

人们

rén men

人胜

rén shèng

人膏

rén gāo

人称

rén chēng

人后

rén hòu

人年

rén nián

人物

rén wù

人我

rén wǒ

人母

rén mǔ

人资

rén zī

人奴

rén nú

人夫

rén fū

人径

rén jìng

人世

rén shì

人数

rén shù

人立

rén lì

人丛

rén cóng

人黄

rén huáng

人马

rén mǎ

人学

rén xué

人师

rén shī


复时

fù shí

它时

tā shí

久时

jiǔ shí

候时

hòu shí

定时

dìng shí

二时

èr shí

宜时

yí shí

立时

lì shí

田时

tián shí

航时

háng shí

举时

jǔ shí

浃时

jiā shí

晡时

bū shí

平时

píng shí

王时

wáng shí

佳时

jiā shí

嘉时

jiā shí

餔时

bū shí

即时

jí shí

弥时

mí shí

四时

sì shí

干时

gàn shí

花时

huā shí

儿时

ér shí

日时

rì shí

忧时

yōu shí

哀时

āi shí

三时

sān shí

那时

nà shí

康时

kāng shí

疾时

jí shí

莺时

yīng shí

俟时

sì shí

冠时

guān shí

救时

jiù shí

行时

xíng shí

矫时

jiǎo shí

前时

qián shí

霎时

shà shí

早时

zǎo shí

农时

nóng shí

节时

jié shí

授时

shòu shí

佐时

zuǒ shí

匡时

kuāng shí

些时

xiē shí

拜时

bài shí

避时

bì shí

一时

yī shí

伯时

bó shí

晷时

guǐ shí

变时

biàn shí

恁时

nèn shí

他时

tā shí

登时

dēng shí

狥时

xùn shí

牵时

qiān shí

睽时

kuí shí

适时

shì shí

相时

xiāng shí

触时

chù shí

区时

qū shí

乘时

chéng shí

守时

shǒu shí

顷时

qǐng shí

刹时

chà shí

谢时

xiè shí

皇时

huáng shí

淹时

yān shí

负时

fù shí

后时

hòu shí

何时

hé shí

瞬时

shùn shí

进时

jìn shí

亥时

hài shí

人时

rén shí

画时

huà shí

忤时

wǔ shí

傅时

fù shí

丑时

chǒu shí

遁时

dùn shí

多时

duō shí

劣时

liè shí

天时

tiān shí

顿时

dùn shí

实时

shí shí

按时

àn shí

去时

qù shí

异时

yì shí

刻时

kè shí

分时

fēn shí

今时

jīn shí

同时

tóng shí

延时

yán shí

俭时

jiǎn shí

暇时

xiá shí

从时

cóng shí

违时

wéi shí

生时

shēng shí

得时

dé shí

法时

fǎ shí

错时

cuò shí

须时

xū shí

审时

shěn shí

准时

zhǔn shí

昌时

chāng shí

盛时

shèng shí

初时

chū shí

率时

lǜ shí

眼时

yǎn shí

经时

jīng shí

零时

líng shí

便时

biàn shí

佗时

tuó shí

其时

qí shí

遌时

è shí

移时

yí shí

济时

jì shí

合时

hé shí

曩时

nǎng shí

趁时

chèn shí

旧时

jiù shí

惜时

xī shí

持时

chí shí

旋时

xuán shí

比时

bǐ shí

午时

wǔ shí

过时

guò shí

吉时

jí shí

战时

zhàn shí

善时

shàn shí

片时

piàn shí

晬时

zuì shí

民时

mín shí

昔时

xī shí

某时

mǒu shí

暂时

zàn shí

六时

liù shí

孔时

kǒng shí

申时

shēn shí

等时

děng shí

旷时

kuàng shí

伤时

shāng shí

入时

rù shí

巳时

sì shí

临时

lín shí

到时

dào shí

暗时

àn shí

与时

yǔ shí

戌时

xū shí

闇时

àn shí

倍时

bèi shí

协时

xié shí

未时

wèi shí

闲时

xián shí

现时

xiàn shí

跨时

kuà shí

背时

bèi shí

往时

wǎng shí

尔时

ěr shí

费时

fèi shí

历时

lì shí

报时

bào shí

及时

jí shí

丕时

pī shí

逢时

féng shí

此时

cǐ shí

几时

jǐ shí

走时

zǒu shí

才时

cái shí

称时

chēng shí

恒时

héng shí

愆时

qiān shí

辰时

chén shí

冬时

dōng shí

毕时

bì shí

留时

liú shí

小时

xiǎo shí

兰时

lán shí

瓜时

guā shí

省时

shěng shí

大时

dà shí

倏时

shū shí

卯时

mǎo shí

个时

gè shí

敷时

fū shí

随时

suí shí

趋时

qū shí

就时

jiù shí

播时

bō shí

酉时

yǒu shí

良时

liáng shí

课时

kè shí

不时

bù shí

蹔时

zàn shí

微时

wēi shí

古时

gǔ shí

安时

ān shí

对时

duì shí

悖时

bèi shí

亶时

dǎn shí

芳时

fāng shí

逾时

yú shí

阴时

yīn shí

利时

lì shí

兴时

xìng shí

僻时

pì shí

奉时

fèng shí

识时

shí shí

案时

àn shí

偶时

ǒu shí

近时

jìn shí

当时

dāng shí

累时

lěi shí

赭时

zhě shí

于时

yú shí

顺时

shùn shí

有时

yǒu shí

遇时

yù shí

应时

yìng shí

诡时

guǐ shí

半时

bàn shí

十时

shí shí

旬时

xún shí

待时

dài shí

逐时

zhú shí

和时

hé shí

辅时

fǔ shí

务时

wù shí

迩时

ěr shí

倾时

qīng shí

积时

jī shí

要时

yào shí

感时

gǎn shí

遘时

gòu shí

逆时

nì shí

权时

quán shí

徇时

xùn shí

失时

shī shí

常时

cháng shí

忌时

jì shí

趣时

qù shí

废时

fèi shí

休时

xiū shí

若时

ruò shí

彼时

bǐ shí

诋时

dǐ shí

食时

shí shí

丁时

dīng shí

遭时

zāo shí

非时

fēi shí

或时

huò shí

阿时

ē shí

并时

bìng shí

邀时

yāo shí

首时

shǒu shí

子时

zǐ shí

箇时

gè shí

观时

guān shí

届时

jiè shí

五时

wǔ shí

中时

zhōng shí

无时

wú shí

慎时

shèn shí

遵时

zūn shí

匝时

zā shí

工时

gōng shí

维时

wéi shí

哺时

bǔ shí

计时

jì shí

昧时

mèi shí

逃时

táo shí

上一组词:时光
下一组词:时人

更多人的组词

人时的意思


词语解释:

指有关耕获的时令节气。亦指(好工具.)历法。

引证解释:

⒈ 指有关耕获的时令节气。亦指历法。

引《书·尧典》:“乃命羲和,钦若昊天,厤象日月星辰,敬授人时。”
蔡沉集传:“人时,谓耕穫之候,凡民事早晚之所关也。”
《史记·五帝本纪》引作“民时”。 唐杨炯《少室山少姨庙碑》:“吹玉律而部人时,阳动阴静。”

国语词典:

耕耘收藏之时。

网络解释:

人时

人时,读音为rén shí,汉语词语,意思是指有关耕获的时令节气,也可以指历法。
更多时的组词

人时详细解释


读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

读音:shí

1.时间(对空间而言):~空观念。

2.时代;时候:古~。唐~。战~。

3.时间单位。旧指时辰,现指小时,即一日(一个昼夜)的二十四分之一。

4.指规定的时间:按~上班。过~作废。

5.季节:四~如春。

6.现在的;当时的:~事。~兴。

7.时俗;时尚:入~。

8.副词。时常:~~。~有错误。

9.有时候:~阴~晴。

10.时机:不误农~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025