皇帝


皇帝的组词


皇忏

huáng chàn

皇车

huáng chē

皇休

huáng xiū

皇眷

huáng juàn

皇基

huáng jī

皇轩

huáng xuān

皇业

huáng yè

皇劫

huáng jié

皇晖

huáng huī

皇榜

huáng bǎng

皇胄

huáng zhòu

皇兄

huáng xiōng

皇扃

huáng jiōng

皇家

huáng jiā

皇惧

huáng jù

皇穹

huáng qióng

皇极

huáng jí

皇辜

huáng gū

皇干

huáng gàn

皇庄

huáng zhuāng

皇枢

huáng shū

皇亲

huáng qīn

皇佐

huáng zuǒ

皇策

huáng cè

皇乱

huáng luàn

皇波

huáng bō

皇恐

huáng kǒng

皇甫

huáng fǔ

皇历

huáng li

皇木

huáng mù

皇戚

huáng qī

皇爷

huáng yé

皇惑

huáng huò

皇闱

huáng wéi

皇位

huáng wèi

皇居

huáng jū

皇代

huáng dài

皇心

huáng xīn

皇士

huáng shì

皇父

huáng fù

皇初

huáng chū

皇风

huáng fēng

皇维

huáng wéi

皇尸

huáng shī

皇武

huáng wǔ

皇鉴

huáng jiàn

皇仁

huáng rén

皇纪

huáng jì

皇京

huáng jīng

皇世

huáng shì

皇孙

huáng sūn

皇枝

huáng zhī

皇法

huáng fǎ

皇后

huáng hòu

皇属

huáng shǔ

皇彝

huáng yí

皇州

huáng zhōu

皇门

huáng mén

皇封

huáng fēng

皇辟

huáng pì

皇轝

huáng yú

皇妃

huáng fēi

皇然

huáng rán

皇条

huáng tiáo

皇姑

huáng gū

皇使

huáng shǐ

皇祜

huáng hù

皇鸟

huáng niǎo

皇侄

huáng zhí

皇政

huáng zhèng

皇雄

huáng xióng

皇机

huáng jī

皇组

huáng zǔ

皇章

huáng zhāng

皇道

huáng dào

皇者

huáng zhě

皇器

huáng qì

皇寮

huáng liáo

皇帝

huáng dì

皇差

huáng chà

皇闼

huáng tà

皇皇

huáng huáng

皇汉

huáng hàn

皇明

huáng míng

皇圣

huáng shèng

皇灼

huáng zhuó

皇舅

huáng jiù

皇运

huáng yùn

皇路

huáng lù

皇弟

huáng dì

皇朝

huáng cháo

皇祚

huáng zuò

皇支

huáng zhī

皇民

huáng mín

皇神

huáng shén

皇旨

huáng zhǐ

皇羲

huáng xī

皇颉

huáng jié

皇公

huáng gōng

皇堂

huáng táng

皇仪

huáng yí

皇直

huáng zhí

皇天

huáng tiān

皇陂

huáng bēi

皇都

huáng dōu

皇人

huáng rén

皇胤

huáng yìn

皇质

huáng zhì

皇丘

huáng qiū

皇子

huáng zǐ

皇威

huáng wēi

皇嗣

huáng sì

皇军

huáng jūn

皇繇

huáng yáo

皇遽

huáng jù

皇王

huáng wáng

皇辔

huáng pèi

皇祇

huáng qí

皇时

huáng shí

皇治

huáng zhì

皇宬

huáng chéng

皇僚

huáng liáo

皇伯

huáng bó

皇师

huáng shī

皇德

huáng dé

皇介

huáng jiè

皇树

huáng shù

皇书

huáng shū

皇化

huáng huà

皇陵

huáng líng

皇谟

huáng mó

皇考

huáng kǎo

皇经

huáng jīng

皇衢

huáng qú

皇荂

huáng fū

皇邑

huáng yì

皇孋

huáng lí

皇商

huáng shāng

皇族

huáng zú

皇号

huáng hào

皇上

huáng shang

皇国

huáng guó

皇统

huáng tǒng

皇邸

huáng dǐ

皇储

huáng chǔ

皇恩

huáng ēn

皇度

huáng dù

皇泽

huáng zé

皇华

huáng huá

皇命

huáng mìng

皇图

huáng tú

皇规

huáng guī

皇涧

huáng jiàn

皇教

huáng jiào

皇翼

huáng yì

皇宁

huáng níng

皇古

huáng gǔ

皇屋

huáng wū

皇急

huáng jí

皇骇

huáng hài

皇宗

huáng zōng

皇冠

huáng guān

皇迹

huáng jì

皇女

huáng nǚ

皇流

huáng liú

皇慈

huáng cí

皇暇

huáng xiá

皇告

huáng gào

皇粮

huáng liáng

皇纲

huáng gāng

皇权

huáng quán

皇驳

huáng bó

皇想

huáng xiǎng

皇怖

huáng bù

皇驾

huáng jià

皇媪

huáng ǎo

皇猷

huáng yóu

皇水

huáng shuǐ

皇舞

huáng wǔ

皇畿

huáng jī

皇坟

huáng fén

皇室

huáng shì

皇庭

huáng tíng

皇雅

huáng yǎ

皇娥

huáng é

皇迫

huáng pò

皇妣

huáng bǐ

皇情

huáng qíng

皇叔

huáng shū

皇城

huáng chéng

皇隰

huáng xí

皇舆

huáng yú

皇庆

huáng qìng

皇协

huáng xié

皇阶

huáng jiē

皇宫

huáng gōng

皇英

huáng yīng

皇虑

huáng lǜ

皇店

huáng diàn

皇灵

huáng líng

皇祖

huáng zǔ

皇竹

huáng zhú


泰帝

tài dì

皇帝

huáng dì

阴帝

yīn dì

灵帝

líng dì

轩帝

xuān dì

少帝

shào dì

后帝

hòu dì

苍帝

cāng dì

东帝

dōng dì

赤帝

chì dì

愍帝

mǐn dì

青帝

qīng dì

配帝

pèi dì

十帝

shí dì

土帝

tǔ dì

大帝

dà dì

南帝

nán dì

关帝

guān dì

类帝

lèi dì

义帝

yì dì

白帝

bái dì

践帝

jiàn dì

群帝

qún dì

先帝

xiān dì

二帝

èr dì

汉帝

hàn dì

蜀帝

shǔ dì

农帝

nóng dì

黑帝

hēi dì

古帝

gǔ dì

废帝

fèi dì

水帝

shuǐ dì

五帝

wǔ dì

岳帝

yuè dì

感帝

gǎn dì

象帝

xiàng dì

宾帝

bīn dì

圣帝

shèng dì

梵帝

fàn dì

两帝

liǎng dì

北帝

běi dì

炎帝

yán dì

黄帝

huáng dì

影帝

yǐng dì

木帝

mù dì

称帝

chēng dì

太帝

tài dì

春帝

chūn dì

末帝

mò dì

望帝

wàng dì

上帝

shàng dì

释帝

shì dì

飨帝

xiǎng dì

玄帝

xuán dì

揭帝

jiē dì

累帝

lèi dì

冲帝

chōng dì

玉帝

yù dì

火帝

huǒ dì

天帝

tiān dì

櫱帝

niè dì

上一组词:道里
下一组词:皇道

更多皇的组词

皇帝的意思


词语解释:

皇帝huángdì

(1) 君主制国家——帝国(如古罗马帝国、中华帝国)的君主或统治者。在中国皇帝的称号始于秦始皇

例皇帝盛明。——南朝梁·丘迟《与陈伯之书》例皇帝行宫。——清·姚鼐《登泰山记》英emperor

(2) 古∶天帝,上帝

英God

引证解释:

⒈ 古时对前代帝王的尊称。

引《书·吕刑》:“皇帝哀矜庶戮之不辜。”
《书·吕刑》:“皇帝清问下民,鰥寡有辞于苗。”

⒉ 三皇五帝的省称。一本作“黄帝”。

引《庄子·齐物论》:“是皇帝之所听荧也,而丘也何足以知之。”
成玄英疏:“虽復三皇五帝,乃是圣人,而詮辩至理,不尽其妙。听荧至竟,疑惑不明。”
一说,即黄帝。陆德明释文:“皇帝,本又作黄帝。”
郭庆藩集释引卢文弨曰:“皇、黄通用,今本作‘黄帝’。”
汉应劭《风俗通·声音》:“昔皇帝使伶伦自大夏之西、 崑崙之阴,取竹於嶰谷生,其窍厚均者。”

⒊ 封建国家最高统治者的称号。始自秦始皇。

引《史记·秦始皇本纪》:“王曰:‘去泰著皇,采上古帝位号,号曰皇帝。’”
《史记·高祖本纪》:“甲午,乃即皇帝位氾水之阳。”
裴駰集解引蔡邕曰:“上古天子称皇,其次称帝,其次称王。 秦承三王之末,为汉驱除,自以德兼三皇、五帝,故并以为号。 汉高祖受命,功德宜之,因而不改。”
《二十年目睹之怪现状》第二五回:“北京有个皇帝,你也没见过,你也説是没有的吗?”

⒋ 旧时借指赌场上的庄家。

引《官场现形记》第二一回:“我打摊打得气闷,既然要打摊,须得让我做皇帝。”

国语词典:

秦以后天子的称号。

词语翻译

英语emperor, CL:德语Kaiser (S)​法语empereur

网络解释:

皇帝 (帝制时代最高统治者称号)

皇帝是中国帝制时期最高统治者的称号。上古三皇五帝,如羲皇伏羲、娲皇女娲、黄帝轩辕、炎帝神农等都不是真正帝王,仅为部落首领或部落联盟首领,其“皇”或“帝”号,为后人所追加。夏朝君主称“后”,商朝君主称“帝”,周天子称“王”。战国诸侯大多僭越称王,尊周天子为“天王”。秦王嬴政统一中国,认为自己“德兼三皇、功盖五帝”,创“皇帝”一词作为华夏最高统治者的正式称号。所以,秦始皇嬴政是中国首位皇帝,自称“始皇帝”。从此“皇帝”取代了“帝”与“王”,成为中国两千年多来封建社会最高统治者的称呼。
更多帝的组词

皇帝详细解释


读音:huáng

皇huáng(1)(形)〈书〉盛大:~~。(2)(名)君主;皇帝:三~五帝|~权|~族|女~。(3)姓。〈古〉又同“遑”。

读音:dì

帝dì(1)(名)古指最高的天神;迷信指宇宙万物的主宰:上~。(2)(名)君主:~王。(3)(名)帝国主义的简称:反~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025