fàn sēng
fàn tǎ
fàn nà
fàn xué
fàn gōng
fàn lǚ
fàn zhì
fàn zì
fàn shì
fàn shān
fàn cè
fàn fāng
fàn mì
fàn sǎo
fàn lún
fàn diàn
fàn bù
fàn yán
fàn gé
fàn kè
fàn yīn
fàn yún
fàn wáng
fàn xíng
fàn chéng
fàn sòng
fàn dào
fàn jiā
fàn shù
fàn shì
fàn wén
fàn yì
fàn sú
fàn jiā
fàn guǐ
fàn xiāng
fàn bèi
fàn jiè
fàn jīn
fàn jì
fàn shì
fàn chà
fàn jiào
fàn bài
fàn fú
fàn huáng
fàn jì
fàn zhì
fàn chàng
fàn táng
fàn shū
fàn yǔ
fàn biǎo
fàn shì
fàn guǎn
fàn shì
fàn qìng
fàn zhòng
fàn cè
fàn xí
fàn huā
fàn xiè
fàn shì
fàn cè
fàn zhòu
fàn fǎ
fàn fàn
fàn xiǎng
fàn jìng
fàn tǔ
fàn yǔ
fàn jū
fàn fāng
fàn jīng
fàn líng
fàn shēng
fàn xīn
fàn jì
fàn xiāng
fàn yán
fàn jiá
fàn tǎ
fàn lè
fàn lín
fàn běn
fàn shén
fàn xiàng
fàn mén
fàn dì
fàn zhòu
fàn zhōng
fàn lóu
fàn tiān
fàn róng
gǎn dì
xiān dì
shì dì
chēng dì
shàng dì
jiē dì
tǔ dì
tiān dì
huáng dì
tài dì
shào dì
xiàng dì
fàn dì
yīn dì
wàng dì
yuè dì
gǔ dì
bīn dì
èr dì
chì dì
liǎng dì
wǔ dì
niè dì
yù dì
tài dì
nán dì
yǐng dì
jiàn dì
shèng dì
shí dì
nóng dì
hàn dì
xuān dì
mò dì
běi dì
guān dì
mù dì
dà dì
hòu dì
cāng dì
qīng dì
mǐn dì
bái dì
lèi dì
shǔ dì
shuǐ dì
dōng dì
yì dì
hēi dì
fèi dì
huǒ dì
xiǎng dì
lèi dì
qún dì
xuán dì
huáng dì
pèi dì
chōng dì
yán dì
líng dì
chūn dì
⒈ 指佛。
引唐宋之问《游法华寺》诗:“果渐轮王族,缘超梵帝家。”
唐李迥秀《奉和九月九日登慈恩寺浮图应制》:“沙界人王塔,金绳梵帝游。”
梵fàn(名)梵语“梵摩”的省称;意思是清静;常指关于佛教的:~宫|~刹。
帝读音:dì帝dì(1)(名)古指最高的天神;迷信指宇宙万物的主宰:上~。(2)(名)君主:~王。(3)(名)帝国主义的简称:反~。