huáng chà
huáng huò
huáng tú
huáng yì
huáng zhú
huáng yì
huáng rán
huáng fǎ
huáng jiào
huáng fù
huáng jiè
huáng bó
huáng lí
huáng bù
huáng dōu
huáng mó
huáng guī
huáng pì
huáng shù
huáng shū
huáng jù
huáng qìng
huáng qióng
huáng bǐ
huáng qīn
huáng huī
huáng zǔ
huáng chéng
huáng jì
huáng cí
huáng é
huáng dài
huáng yìn
huáng xí
huáng li
huáng bō
huáng wēi
huáng cháo
huáng qiū
huáng líng
huáng kǎo
huáng shén
huáng dé
huáng níng
huáng shèng
huáng dì
huáng ēn
huáng jīng
huáng lù
huáng yí
huáng qí
huáng hàn
huáng shāng
huáng jù
huáng hòu
huáng huà
huáng mìng
huáng yīng
huáng zhòu
huáng shī
huáng gōng
huáng yáo
huáng chéng
huáng zé
huáng shuǐ
huáng liáo
huáng shǔ
huáng zhāng
huáng yú
huáng yé
huáng zhuó
huáng shì
huáng shang
huáng gū
huáng guó
huáng pèi
huáng liáng
huáng gào
huáng sì
huáng zhǐ
huáng xióng
huáng wǔ
huáng guān
huáng juàn
huáng wèi
huáng niǎo
huáng yùn
huáng jí
huáng zhī
huáng jì
huáng jiàn
huáng wéi
huáng fēi
huáng dì
huáng xiōng
huáng jiàn
huáng fēng
huáng gū
huáng jià
huáng xiū
huáng tǒng
huáng luàn
huáng jí
huáng qī
huáng zhì
huáng yóu
huáng nǚ
huáng chǔ
huáng liú
huáng ǎo
huáng míng
huáng xié
huáng xī
huáng chū
huáng qú
huáng líng
huáng diàn
huáng shì
huáng jiōng
huáng wéi
huáng shǐ
huáng pò
huáng shū
huáng yǎ
huáng rén
huáng huá
huáng liáo
huáng zhōu
huáng dǐ
huáng jīng
huáng qíng
huáng bó
huáng lǜ
huáng shī
huáng huáng
huáng hù
huáng jī
huáng tíng
huáng gǔ
huáng zǐ
huáng tà
huáng fēng
huáng fén
huáng chàn
huáng wū
huáng rén
huáng jié
huáng zú
huáng jiù
huáng cè
huáng yú
huáng zuǒ
huáng mín
huáng shū
huáng yè
huáng sūn
huáng fǔ
huáng zhèng
huáng jī
huáng zhí
huáng gōng
huáng tiān
huáng zhuāng
huáng zhě
huáng kǒng
huáng gāng
huáng zhì
huáng chē
huáng bēi
huáng tiáo
huáng zǔ
huáng mén
huáng shì
huáng hài
huáng jié
huáng quán
huáng xiá
huáng jiē
huáng zhí
huáng hào
huáng jū
huáng xīn
huáng zōng
huáng jiā
huáng mù
huáng jūn
huáng yí
huáng dào
huáng wǔ
huáng xiǎng
huáng gàn
huáng zhī
huáng wáng
huáng táng
huáng dù
huáng jī
huáng shí
huáng bǎng
huáng xuān
huáng zuò
huáng qì
huáng fū
⒈ 地神。也称地祇。
引晋傅玄《晋天地郊明堂歌·地郊飨神歌》:“整泰折,竢皇祇。”
吴晗《朱元璋传》第四章一:“元璋搬进新盖的宫殿,把要作皇帝的意思,祭告于上帝皇祇。”
⒉ 天神与地神的并称。
引《文选·颜延之<三月三日曲水诗序>》:“皇祇发生之始,后王布和之辰。”
李善注:“皇,天神也;祇,地神也。”
皇huáng(1)(形)〈书〉盛大:~~。(2)(名)君主;皇帝:三~五帝|~权|~族|女~。(3)姓。〈古〉又同“遑”。
祇读音:zhǐ,qí[ qí ]1. 地神。說文解字:“祇,地祇,提出萬物者也。”如:“神祇”。
2. 安心。《詩經小雅何人斯》:“壹者之來,俾我祇也。”鄭玄箋:“一者之來見我,我則知之,是使我心安也。”
3. 大。《易經繫辭下》:“不遠復,無祇悔。”