làn chén
làn quán
làn zào
làn yì
làn jīn
làn yù
làn shì
làn yòng
làn xié
làn jiāng
làn ní
làn guān
làn fá
làn jiāo
làn diào
làn guò
làn yán
làn wū
làn mà
làn liè
làn chōng
làn cí
làn è
làn wěi
làn fàn
làn yán
làn huò
làn mào
làn cí
làn zhí
làn shú
làn xíng
làn sì
làn cè
làn yú
làn chuī
làn xíng
làn chǐ
làn jí
làn màn
làn shī
làn shā
làn shāng
làn yǐn
lín shāng
hān shāng
èr shāng
qīng shāng
xián shāng
léi shāng
làn shāng
chí shāng
guì shāng
gōng shāng
shòu shāng
diāo shāng
dòu shāng
xiàn shāng
bié shāng
fēi shāng
fàn shāng
lì shāng
yǐn shāng
liú shāng
jiǔ shāng
fù shāng
bēi shāng
fèng shāng
lèi shāng
yáo shāng
fú shāng
jiāo shāng
shēng shāng
jìn shāng
luán shāng
àn shāng
jiā shāng
qìng shāng
mó shāng
sān shāng
xiá shāng
zuǒ shāng
chéng shāng
qīng shāng
chuán shāng
qíng shāng
léi shāng
hè shāng
jǔ shāng
mìng shāng
xíng shāng
qín shāng
qióng shāng
jí shāng
jiàn shāng
shǔ shāng
chēng shāng
hú shāng
yàn shāng
yǔ shāng
滥觞lànshāng
(1) 浮起酒杯。喻事情的开始
例夫江始出于岷山,其源可以滥觞。——《孔(.好工具)子家语·三恕》英originate⒈ 指江河发源处水很小,仅可浮起酒杯。
引北魏郦道元《水经注·江水一》:“江水自此已上至微弱,所谓发源滥觴者也。”
清钱谦益《南京吏部右侍郎顾起元父国辅赠通议大夫制》:“朕闻黄河之水,源可滥觴。”
⒉ 指小水。
引南朝宋谢灵运《三月三日侍宴西池》诗:“滥觴逶迤,周流兰殿。”
⒊ 比喻事物的起源、发端。
引《初学记》卷十六引唐虞世南《琵琶赋》:“强秦创其滥觴,盛汉尽其深致。”
唐刘知几《史通·序例》:“滥觴肇迹,容或可观,累屋重架,无乃太甚!”
清王韬《<淞滨琐话>自序》:“夫荒唐之词,发端於漆园 ;怪诞之説,滥觴乎《洞冥》。”
郭沫若《今昔集·论古代文学》:“中国文化大抵滥觞于殷代。”
⒋ 波及;影响。
引宋魏庆之《诗人玉屑·沧浪诗评》:“盛唐人诗,亦有一二滥觴晚唐者。”
宋陈亮《复胡德永书》:“亮方一切置门外之是非,而求其自容于天地间,倘可以免,凡今所召,皆数年前餘波之所滥觴也,决不敢以是自沮。”
⒌ 犹泛滥;过分。
引明叶子奇《草木子·杂制》:“借使所入之沟虽通,所出之沟既塞,则水死而不动,惟有涨满浸淫,而有滥觴之患矣!”
《明史·史可法传》:“今恩外加恩未已,武臣腰玉,名器滥觴,自后宜慎重。”
清昭槤《啸亭杂录·嘉庆初年谏臣》:“福文襄王康安虽屡立战功,然所歷封疆,苞苴广进,没后復膺重典,未免滥觴。”
水流发源的地方。因其水量非常浅小,而仅能浮起一个酒杯,故称为「滥觞」。