làn shú
làn è
làn quán
làn yán
làn zào
làn chōng
làn yǐn
làn shī
làn chǐ
làn yú
làn xíng
làn fàn
làn cí
làn guān
làn guò
làn yán
làn xié
làn sì
làn chén
làn shāng
làn xíng
làn wū
làn chuī
làn mà
làn liè
làn yòng
làn shā
làn ní
làn jí
làn wěi
làn yì
làn jiāo
làn diào
làn cí
làn jiāng
làn màn
làn mào
làn cè
làn shì
làn zhí
làn jīn
làn huò
làn yù
làn fá
ào chǐ
lì chǐ
guì chǐ
fēng chǐ
fú chǐ
qīng chǐ
kuā chǐ
zòng chǐ
duò chǐ
mí chǐ
tài chǐ
yú chǐ
bù chǐ
huá chǐ
chóng chǐ
yóu chǐ
hù chǐ
qióng chǐ
hào chǐ
yǎn chǐ
háo chǐ
jiàn chǐ
zhēn chǐ
diāo chǐ
tài chǐ
jiāo chǐ
sì chǐ
shē chǐ
jì chǐ
bēi chǐ
hào chǐ
shù chǐ
làn chǐ
xié chǐ
xiōng chǐ
hóng chǐ
héng chǐ
yín chǐ
tài chǐ
hóng chǐ
diāo chǐ
hóng chǐ
fán chǐ
tān chǐ
ráo chǐ
fù chǐ
guī chǐ
bāo chǐ
mí chǐ
hóng chǐ
⒈ 谓任意夸张。 南朝梁刘勰《文心雕龙·事类》:“《报孔璋书》云:‘ 葛天氏之乐,千人唱,万人和,听者因以蔑《韶》《夏》矣。’此引事之实谬也。按葛天之歌,唱和三人而已。
引相如《上林》云:‘奏陶唐之舞,听葛天之歌,千人唱,万人和。’唱和千万人,乃相如推之。然而滥侈《葛天》,推‘三’成‘万’者,信赋妄书,致斯谬也。”
滥làn(1)(形)基本义:大水漫出:大水漫出(2)(形)过度;没有限制:宁缺毋~|~用职权。
侈读音:chǐ侈chǐ(1)(形)〈书〉浪费。(2)(动)夸大:~靡。