xiào áo
xiào hàn
xiào hǒng
xiào qià
xiào chēn
xiào jù
xiào huǐ
xiào yán
xiào lù
xiào diào
xiào tàn
xiào dào
xiào yǔ
xiào yán
xiào liǎn
xiào cì
xiào kē
xiào chī
xiào mào
xiào hǒng
xiào shěn
xiào yǔ
xiào lù
xiào pín
xiào jué
xiào lín
xiào yīn
xiào liào
xiào hén
xiào kè
xiào nà
xiào wén
xiào bǐng
xiào biàn
xiào huá
xiào jūn
xiào yán
xiào pín
xiào mà
xiào yūn
xiào shēng
xiào wō
xiào ào
xiào tài
xiào nào
xiào miàn
xiào zī
xiào huàn
xiào hua
xiào xuè
xiào chǐ
xiào fāng
xiào jù
xiào pín
xiào yǎ
xiào lè
xiào qiào
xiào yán
xiào yè
xiào fēi
xiào shū
xiào xiào
xiào duān
xiào kǒu
xiào yì
xiào qì
xiào càn
xiào diàn
xiào wō
xiào yǐng
xiào suō
xiào xiào
xiào wǔ
xiào hòng
xiào cì
xiào shān
xiào róng
zì jù
nòng jù
dēng jù
yáng jù
cǎi jù
bǎo jù
pō jù
fāng jù
wán jù
xuǎn jù
miàn jù
shòu jù
gòng jù
fān jù
léi jù
niàng jù
dāo jù
niǎn jù
jìn jù
rèn jù
hán jù
zào jù
bì jù
tián jù
gàn jù
bó jù
kuài jù
zào jù
jiào jù
gōng jù
shǒu jù
shí jù
zhàng jù
yǐn jù
xiōng jù
zī jù
jiá jù
jiā jù
qiǎ jù
dòu jù
jiāng jù
gēng jù
xíng jù
chá jù
xiū jù
àn jù
kuáng jù
chǎn jù
xiě jù
zuàn jù
kù jù
dùn jù
bèi jù
qǐn jù
yíng jù
yù jù
quán jù
cí jù
kē jù
hāng jù
huà jù
dú jù
wǔ jù
qì jù
zuò jù
gòng jù
zhuāng jù
wán jù
zhì jù
yì jù
xì jù
dào jù
niú jù
zhǎn jù
lián jù
jiè jù
sàng jù
cái jù
mú jù
yān jù
bù jù
jì jù
xìn jù
shòu jù
wén jù
bài jù
jiǔ jù
hù jù
chuī jù
yuè jù
kǎo jù
léi jù
bèi jù
yù jù
shēng jù
chén jù
liè jù
dà jù
cuàn jù
bīng jù
tián jù
zài jù
tián jù
jī jù
qǔ jù
wǎn jù
láo jù
xiào jù
dǔ jù
shū jù
jiā jù
liáng jù
nóng jù
yá jù
chú jù
fǎn jù
bó jù
yǔ jù
guó jù
xí jù
mǎ jù
zhēn jù
cǎo jù
diào jù
fū jù
shī jù
chī jù
dào jù
xiào jù
gōng jù
pí jù
bēi jù
yú jù
zhuāng jù
dēng jù
jí jù
biàn jù
bàn jù
lǐ jù
xiè jù
zhuàn jù
jī jù
lián jù
yè jù
bié jù
zhuāng jù
lú jù
yǐn jù
jī jù
cán jù
yú jù
guā jù
zhāo jù
wán jù
tiáo jù
guān jù
cān jù
jiǎo jù
qǐn jù
xíng jù
chū jù
kāi jù
jūn jù
chǔ jù
fú jù
wǎng jù
yòng jù
yào jù
nèi jù
zhàn jù
sài jù
cái jù
zuò jù
guān jù
qiǎn jù
⒈ 笑柄,笑料。亦指取笑、嘲弄的对象。
引宋朱彧《萍洲可谈》卷三:“青州王大夫尝守舒丹二州,为诗极鄙俚,每投献当路,得之者留以为笑具。”
明冯梦龙《古今谭概·越情·不校侮嫚》:“景融大怒曰:‘家兄为三辅刺史,今乃成天下笑具。’”
《警世通言·老门生三世报恩》:“到了天顺六年, 鲜于同五十七岁,鬢髮都苍然了,兀自挤在后生家队里,谈文讲艺,娓娓不倦。那些后生见了他,或以为怪物,望而避之;或以为笑具,就而戏之。”
笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。
具读音:jù具jù(1)(名)用具:农~|文~|家~|雨~|卧~|餐~。(2)(量)〈书〉用于棺材、尸体和某些器物:座钟一~。具jù(1)(动)具有:~备|初~规模|略~轮廓。(2)(动)〈书〉备;办:~呈|~结|敬~菲酌。