dú jù
gōng jù
huà jù
dēng jù
qì jù
zhàn jù
xiào jù
dào jù
yá jù
tián jù
bīng jù
niú jù
guó jù
bì jù
qǐn jù
cí jù
guān jù
dùn jù
bó jù
chū jù
mǎ jù
bài jù
yù jù
cái jù
bǎo jù
tián jù
xuǎn jù
dēng jù
jiǎo jù
wán jù
cǎo jù
léi jù
jūn jù
nèi jù
jiào jù
láo jù
quán jù
niàng jù
kù jù
yè jù
jiè jù
chuī jù
kāi jù
qiǎ jù
dǔ jù
jì jù
nóng jù
yào jù
qiǎn jù
wán jù
yǐn jù
zuàn jù
xiōng jù
lǐ jù
jìn jù
xiào jù
dòu jù
gēng jù
cán jù
hāng jù
kē jù
gòng jù
kuáng jù
rèn jù
cái jù
yú jù
jiá jù
chī jù
chǔ jù
yǐn jù
dāo jù
zhàng jù
shēng jù
kǎo jù
wán jù
zhuāng jù
fāng jù
jí jù
yòng jù
yú jù
jī jù
hù jù
zuò jù
bēi jù
shī jù
zhēn jù
xíng jù
liáng jù
xìn jù
tián jù
hán jù
yíng jù
guān jù
shǒu jù
zhuàn jù
jiā jù
chá jù
fǎn jù
bié jù
bèi jù
zī jù
xiě jù
yáng jù
liè jù
jī jù
shí jù
lú jù
xiè jù
bó jù
dào jù
pí jù
diào jù
jiǔ jù
jiāng jù
wǎng jù
sàng jù
shū jù
zhuāng jù
chú jù
guā jù
zuò jù
chén jù
gòng jù
wǔ jù
dà jù
gàn jù
tiáo jù
qǐn jù
zhì jù
zhāo jù
zào jù
biàn jù
bèi jù
yān jù
kuài jù
cān jù
gōng jù
àn jù
cǎi jù
fū jù
nòng jù
yuè jù
mú jù
zhǎn jù
fān jù
fú jù
qǔ jù
cuàn jù
miàn jù
niǎn jù
jī jù
wén jù
sài jù
zào jù
jiā jù
xíng jù
bù jù
lián jù
xiū jù
shòu jù
zì jù
bàn jù
yì jù
yù jù
léi jù
yǔ jù
pō jù
shòu jù
lián jù
zài jù
chǎn jù
xì jù
xí jù
zhuāng jù
wǎn jù
即櫑(好工具.)具剑。
⒈ 即櫑具剑。 汉武帝末,郡国盗贼群起, 暴胜之为直指使者督课至勃海,时隽不疑为郡文学, 胜之闻其贤,遣吏请与相见。 不疑冠进贤冠,带櫑具剑,佩环玦,褒衣博带,盛服至门上谒。后遂以“櫑具”作为学官的典故。参见“櫑具剑”。
引宋苏轼《次韵钱舍人病起》:“殿门明日逢王傅,櫑具争先看不疑。”
1. 古代盛酒的器具。
2. 饰有饕餮纹的食物盛器。
3. 古同“擂”。
4. 古同“檑”。
具读音:jù具jù(1)(名)用具:农~|文~|家~|雨~|卧~|餐~。(2)(量)〈书〉用于棺材、尸体和某些器物:座钟一~。具jù(1)(动)具有:~备|初~规模|略~轮廓。(2)(动)〈书〉备;办:~呈|~结|敬~菲酌。