nòng jiá
lòng kǒu
nòng sǒng
nòng guǐ
nòng lìng
nòng bīng
nòng xì
nòng zhāng
nòng sūn
nòng pín
nòng xuān
nòng quán
nòng xuán
nòng wǎ
nòng méi
nòng zhāng
nòng yǐng
nòng xuān
nòng zuǐ
nòng yuè
nòng xiǎn
nòng sǒng
nòng bō
nòng chūn
nòng fǎ
nòng zhāng
nòng guāi
nòng cí
nòng chǒu
nòng sè
nòng bǐ
nòng tóng
nòng jù
nòng qīng
nòng yōu
nòng qíng
nòng cháo
nòng shá
nòng mǎ
nòng qiǎo
nòng yìn
nòng wán
nòng zhāng
nòng ér
lòng táng
nòng xiá
nòng zāng
nòng jiǎ
nòng huā
nòng chī
nòng zī
nòng jī
nòng bō
nòng yù
nòng huài
nòng shé
nòng shǐ
nòng yuán
nòng pò
liáng jù
bài jù
bó jù
niàng jù
yuè jù
kuài jù
bù jù
fū jù
jī jù
gōng jù
zhàng jù
bì jù
chú jù
xiū jù
jī jù
zhuāng jù
jiá jù
guā jù
wǎng jù
bēi jù
guó jù
shí jù
dòu jù
fǎn jù
cái jù
zhāo jù
bàn jù
huà jù
zào jù
fāng jù
zuò jù
qǐn jù
hāng jù
wǎn jù
nóng jù
xíng jù
pí jù
guān jù
yè jù
kǎo jù
dú jù
xiè jù
tián jù
xì jù
dào jù
yáng jù
qiǎ jù
tián jù
yú jù
kuáng jù
xí jù
jūn jù
zhuāng jù
pō jù
dēng jù
bié jù
shòu jù
léi jù
jiā jù
xìn jù
yù jù
cān jù
sài jù
wán jù
zhì jù
tiáo jù
mú jù
qì jù
gàn jù
yì jù
zào jù
rèn jù
liè jù
lǐ jù
bǎo jù
yíng jù
shū jù
zài jù
fú jù
nòng jù
sàng jù
zì jù
yǐn jù
gēng jù
jìn jù
chǎn jù
jiǔ jù
chuī jù
xiě jù
jiǎo jù
lú jù
chén jù
cǎi jù
dào jù
yá jù
cǎo jù
kāi jù
chǔ jù
guān jù
cái jù
cán jù
bó jù
nèi jù
cí jù
wán jù
hán jù
jí jù
àn jù
xiōng jù
yú jù
zhēn jù
biàn jù
dēng jù
chī jù
wán jù
jì jù
jiè jù
bèi jù
dùn jù
niú jù
gōng jù
quán jù
qǔ jù
qiǎn jù
qǐn jù
bīng jù
fān jù
yòng jù
lián jù
yǔ jù
kē jù
gòng jù
shī jù
chū jù
wén jù
yān jù
mǎ jù
wǔ jù
xuǎn jù
zuàn jù
gòng jù
niǎn jù
léi jù
zhàn jù
zuò jù
yǐn jù
dāo jù
zhǎn jù
jī jù
yào jù
chá jù
zī jù
xiào jù
yù jù
jiā jù
shòu jù
shēng jù
láo jù
dǔ jù
miàn jù
zhuāng jù
shǒu jù
bèi jù
dà jù
jiào jù
tián jù
lián jù
xiào jù
zhuàn jù
diào jù
hù jù
cuàn jù
xíng jù
jiāng jù
kù jù
⒈ 戏具。指各种博戏之具。
引《晋书·礼志下》:“元帝又詔罢三日弄具。”
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
具读音:jù具jù(1)(名)用具:农~|文~|家~|雨~|卧~|餐~。(2)(量)〈书〉用于棺材、尸体和某些器物:座钟一~。具jù(1)(动)具有:~备|初~规模|略~轮廓。(2)(动)〈书〉备;办:~呈|~结|敬~菲酌。