fán xì
fán huá
fán kē
fán lǚ
fán kē
fán fǎ
fán màn
fán huì
fán zhí
fán hàn
fán cí
fán luàn
fán xǐ
fán rǒng
fán mù
fán xiǎng
fán xīng
fán lèi
fán zhǐ
fán mào
fán wú
fán ruò
fán xù
fán jù
fán bó
fán yán
fán wèi
fán xīng
fán fù
fán huǒ
fán jiǎn
fán jié
fán guǎng
fán xián
fán nán
fán wù
fán chōng
fán shēng
fán huā
fán jù
fán zá
fán nì
fán wǔ
fán yōu
fán yīn
fán yè
fán niǎo
fán fèi
fán rǎo
fán zé
fán quē
fán yǎn
fán liè
fán xiù
fán cí
fán pò
fán yīng
fán zhà
fán chāng
fán wěi
fán yòu
fán duō
fán huá
fán zòu
fán dòng
fán fù
fán zǒng
fán lǜ
fán kē
fán wěi
fán tǐ
fán pā
fán jiǎn
fán rán
fán chóu
fán nào
fán kāi
fán suì
fán shěng
fán chì
fán ráng
fán sī
fán xíng
fán guǐ
fán lǜ
fán cù
fán guǒ
fán ráng
fán jī
fán fù
fán jù
fán cuò
fán róng
fán shē
fán yǎng
fán chǐ
fán niàn
fán hào
fán mì
fán xiāo
fán shì
fán lù
fán fū
fán hóng
fán zhòng
fán wù
fán nóng
fán wú
fán běn
fán suǒ
fán lín
fán guān
fán còu
fán kǔ
fán lǜ
fán wén
fán qǔ
fán duǒ
fán jí
fán réng
fán huì
fán shù
fán yàn
fán shēng
fán zhī
fán shèng
fán jù
fán lüè
fán rù
fán máng
fán rén
fán yuē
fán qiǎo
fán jiāo
fán zì
fán huǒ
fán xiāo
pó zǎng
繁华fánhuá
(1) 繁荣热闹
例繁华大街英flourishing;bustling;busy(2) 指容貌美丽或地位显贵
英beautiful花草众多美丽。引喻女子容貌的美丽。
如:「自离开官场,他一切从简。正是由繁华归于平淡。」
1. 复杂:繁杂。繁乱。删繁就简。繁难。繁嚣。
2. 多:繁多。繁重(zhòng )。纷繁。频繁。繁星。繁忙。繁芜。繁博。
3. 兴盛:繁茂。繁荣。繁华。
4. 生物增生新个体:繁殖。繁育。繁衍。
華读音:huá,huà,huā[ huá ]1. 中國、華夏的簡稱。《左傳·定公十年》:“裔不謀夏,夷不亂華。”
2. 光彩、光澤。唐·李白《峨眉山月歌送蜀僧晏入中京詩》:“黃鶴樓前月華白,此中忽見峨眉客。”南唐·李煜《秋鶯詩》:“莫更留連好歸去,露華凄冷蓼花愁。”
3. 時光。如:“年華”、“韶華”。唐·劉方平《秋夜泛舟詩》:“歲華空復晚,相思不堪愁。”
4. 文采、文飾。如:“樸實無華”。南朝梁·劉勰《文心雕龍·徵聖》:“然則聖文之雅麗,固銜華而佩實者也。”
5. 化妝用的粉。《文選·曹植·洛神賦》:“芳澤無加,鉛華弗御。”
6. 文章、事物精要的部分。如:“精華”。唐·韓愈《進學解》:“沉浸醲郁,含英咀華。”
7. 中國的。如:“華語”、“華僑”。《漢書卷八十八西域傳贊曰》:“不率華禮,莫有典書。”《北史卷三十六薛辯傳》:“於是風化大行,有同華俗。”
8. 美麗有光彩的。如:“華燈初上”。《三國魏鍾會孔雀賦》:“五色點注,華羽參差。”《隋書卷二十三五行志下》:“於仙都苑穿池築山,樓殿間起,窮華極麗。”
9. 繁盛。如:“繁華”、“榮華”。《史記卷六十八商君傳》:“有功者顯榮,無功者雖富無所芬華。”
10. 虛空不實的。《晉書卷七十五范汪傳》:“飾華言以翳實,騁繁文以惑世。”
11. (頭髮)花白。《墨子脩身》:“華髮隳顛,而猶弗舍者,其唯聖人乎!”宋陸游《適閩詩》:“功名塞外心空壯,詩酒樽前髮已華。”