文场


文场的组词


文虎

wén hǔ

文成

wén chéng

文谊

wén yì

文吏

wén lì

文君

wén jūn

文人

wén rén

文制

wén zhì

文格

wén gé

文路

wén lù

文豪

wén háo

文武

wén wǔ

文轸

wén zhěn

文社

wén shè

文契

wén qì

文贩

wén fàn

文具

wén jù

文昭

wén zhāo

文房

wén fáng

文鳞

wén lín

文宗

wén zōng

文官

wén guān

文旨

wén zhǐ

文名

wén míng

文旦

wén dàn

文系

wén xì

文甲

wén jiǎ

文鼎

wén dǐng

文声

wén shēng

文罽

wén jì

文集

wén jí

文案

wén àn

文稿

wén gǎo

文组

wén zǔ

文蓺

wén yì

文疯

wén fēng

文牍

wén dú

文狐

wén hú

文匠

wén jiàng

文告

wén gào

文据

wén jù

文辞

wén cí

文绉

wén zhòu

文标

wén biāo

文敝

wén bì

文庙

wén miào

文牒

wén dié

文旆

wén pèi

文道

wén dào

文姝

wén shū

文林

wén lín

文忠

wén zhōng

文斗

wén dòu

文联

wén lián

文鸾

wén luán

文谱

wén pǔ

文虻

wén méng

文斾

wén pèi

文流

wén liú

文縠

wén hú

文茎

wén jīng

文什

wén shí

文华

wén huá

文理

wén lǐ

文符

wén fú

文旄

wén máo

文深

wén shēn

文面

wén miàn

文柄

wén bǐng

文英

wén yīng

文轩

wén xuān

文行

wén xíng

文课

wén kè

文背

wén bèi

文通

wén tōng

文刺

wén cì

文员

wén yuán

文备

wén bèi

文界

wén jiè

文书

wén shū

文席

wén xí

文槅

wén gé

文定

wén dìng

文痴

wén chī

文辭

wén cí

文襄

wén xiāng

文祖

wén zǔ

文中

wén zhōng

文体

wén tǐ

文几

wén jǐ

文肃

wén sù

文种

wén zhǒng

文性

wén xìng

文學

wén xué

文宿

wén sù

文部

wén bù

文文

wén wén

文丑

wén chǒu

文鸡

wén jī

文禁

wén jìn

文玩

wén wán

文服

wén fú

文澜

wén lán

文榜

wén bǎng

文乐

wén lè

文鼠

wén shǔ

文扎

wén zhā

文陛

wén bì

文章

wén zhāng

文虹

wén hóng

文衡

wén héng

文本

wén běn

文雄

wén xióng

文凭

wén píng

文冕

wén miǎn

文魮

wén pí

文舆

wén yú

文青

wén qīng

文囓

wén niè

文饰

wén shì

文德

wén dé

文童

wén tóng

文榭

wén xiè

文款

wén kuǎn

文意

wén yì

文殊

wén shū

文衣

wén yī

文券

wén quàn

文派

wén pài

文娱

wén yú

文刻

wén kè

文教

wén jiào

文昌

wén chāng

文士

wén shì

文痞

wén pǐ

文考

wén kǎo

文幌

wén huǎng

文弱

wén ruò

文弊

wén bì

文冢

wén zhǒng

文术

wén shù

文白

wén bái

文形

wén xíng

文和

wén hé

文光

wén guāng

文过

wén guò

文史

wén shǐ

文倒

wén dǎo

文火

wén huǒ

文绎

wén yì

文约

wén yuē

文履

wén lǚ

文氓

wén máng

文无

wén wú

文侩

wén kuài

文邪

wén xié

文丐

wén gài

文栋

wén dòng

文缋

wén huì

文计

wén jì

文妃

wén fēi

文册

wén cè

文雅

wén yǎ

文秀

wén xiù

文緖

wén xù

文亩

wén mǔ

文贼

wén zéi

文宣

wén xuān

文献

wén xiàn

文句

wén jù

文工

wén gōng

文敏

wén mǐn

文皮

wén pí

文魔

wén mó

文园

wén yuán

文秘

wén mì

文诌

wén zhōu

文巧

wén qiǎo

文鲂

wén fáng

文鹄

wén hú

文话

wén huà

文鲤

wén lǐ

文历

wén lì

文鹓

wén yuān

文谈

wén tán

文梓

wén zǐ

文仪

wén yí

文表

wén biǎo

文例

wén lì

文禽

wén qín

文词

wén cí

文劄

wén zhá

文聊

wén liáo

文朴

wén pǔ

文薄

wén bó

文山

wén shān

文摊

wén tān

文衮

wén gǔn

文旛

wén fān

文石

wén shí

文丽

wén lì

文楼

wén lóu

文职

wén zhí

文伯

wén bó

文選

wén xuǎn

文鸳

wén yuān

文鸟

wén niǎo

文电

wén diàn

文世

wén shì

文望

wén wàng

文盲

wén máng

文语

wén yǔ

文孙

wén sūn

文狸

wén lí

文件

wén jiàn

文错

wén cuò

文马

wén mǎ

文烈

wén liè

文珰

wén dāng

文兽

wén shòu

文绫

wén líng

文状

wén zhuàng

文明

wén míng

文解

wén jiě

文葆

wén bǎo

文选

wén xuǎn

文库

wén kù

文干

wén gàn

文练

wén liàn

文苑

wén yuàn

文舫

wén fǎng

文鹿

wén lù

文浇

wén jiāo

文友

wén yǒu

文骨

wén gǔ

文资

wén zī

文惠

wén huì

文江

wén jiāng

文简

wén jiǎn

文圃

wén pǔ

文移

wén yí

文字

wén zì

文螺

wén luó

文裘

wén qiú

文义

wén yì

文才

wén cái

文业

wén yè

文统

wén tǒng

文箫

wén xiāo

文谟

wén mó

文荫

wén yīn

文化

wén huà

文奁

wén lián

文庠

wén xiáng

文帖

wén tiē

文档

wén dàng

文妖

wén yāo

文笔

wén bǐ

文辩

wén biàn

文祸

wén huò

文郎

wén láng

文采

wén cǎi

文窗

wén chuāng

文缘

wén yuán

文命

wén mìng

文貍

wén lí

文车

wén chē

文网

wén wǎng

文画

wén huà

文价

wén jià

文儒

wén rú

文簟

wén diàn

文胸

wén xiōng

文鳐

wén yáo

文梁

wén liáng

文身

wén shēn

文籍

wén jí

文荒

wén huāng

文臣

wén chén

文实

wén shí

文墀

wén chí

文物

wén wù

文俗

wén sú

文察

wén chá

文楸

wén qiū

文魁

wén kuí

文贝

wén bèi

文绪

wén xù

文典

wén diǎn

文徽

wén huī

文证

wén zhèng

文恶

wén è

文眉

wén méi

文彩

wén cǎi

文锦

wén jǐn

文鱼

wén yú

文令

wén lìng

文曜

wén yào

文艘

wén sōu

文运

wén yùn

文海

wén hǎi


坯场

pī chǎng

翻场

fān cháng

碾场

niǎn cháng

磁场

cí chǎng

欢场

huān chǎng

初场

chū chǎng

销场

xiāo chǎng

把场

bǎ chǎng

春场

chūn chǎng

落场

luò chǎng

赌场

dǔ chǎng

亭场

tíng chǎng

工场

gōng chǎng

接场

jiē chǎng

电场

diàn chǎng

看场

kān chǎng

黄场

huáng chǎng

教场

jiào chǎng

沙场

shā chǎng

主场

zhǔ chǎng

洋场

yáng chǎng

观场

guān chǎng

帮场

bāng chǎng

边场

biān chǎng

圆场

yuán chǎng

猪场

zhū chǎng

洲场

zhōu chǎng

了场

le chǎng

名场

míng chǎng

晕场

yùn chǎng

浴场

yù chǎng

捧场

pěng chǎng

大场

dà chǎng

牧场

mù chǎng

城场

chéng chǎng

菜场

cài chǎng

卖场

mài chǎng

入场

rù chǎng

圩场

xū cháng

冲场

chōng chǎng

饭场

fàn chǎng

红场

hóng chǎng

蚝场

háo chǎng

战场

zhàn chǎng

做场

zuò chǎng

坊场

fāng chǎng

饮场

yìn chǎng

科场

kē chǎng

论场

lùn chǎng

涤场

dí cháng

巡场

xún chǎng

棘场

jí chǎng

退场

tuì chǎng

哑场

yǎ chǎng

院场

yuàn chǎng

冰场

bīng chǎng

监场

jiān chǎng

集场

jí chǎng

灵场

líng cháng

旷场

kuàng chǎng

职场

zhí chǎng

迥场

jiǒng chǎng

骚场

sāo chǎng

坻场

dǐ chǎng

进场

jìn chǎng

起场

qǐ cháng

刑场

xíng chǎng

玄场

xuán chǎng

下场

xià chǎng

怯场

qiè chǎng

情场

qíng chǎng

墨场

mò chǎng

优场

yōu chǎng

贼场

zéi chǎng

拉场

lā chǎng

哄场

hòng chǎng

井场

jǐng chǎng

输场

shū chǎng

靶场

bǎ chǎng

鞠场

jū chǎng

包场

bāo chǎng

护场

hù chǎng

猎场

liè chǎng

头场

tóu chǎng

狝场

xiǎn chǎng

文场

wén chǎng

稻场

dào chǎng

陵场

líng chǎng

杀场

shā chǎng

禾场

hé cháng

外场

wài cháng

正场

zhèng chǎng

讲场

jiǎng chǎng

校场

jiào chǎng

楞场

léng chǎng

尸场

shī chǎng

空场

kōng chǎng

气场

qì chǎng

声场

shēng chǎng

敌场

dí chǎng

歇场

xiē chǎng

变场

biàn chǎng

转场

zhuǎn chǎng

林场

lín chǎng

终场

zhōng chǎng

夜场

yè chǎng

晒场

shài cháng

渡场

dù chǎng

一场

yī cháng

开场

kāi chǎng

选场

xuǎn chǎng

考场

kǎo chǎng

木场

mù chǎng

懈场

xiè chǎng

歌场

gē chǎng

三场

sān chǎng

炮场

pào chǎng

趁场

chèn chǎng

酒场

jiǔ chǎng

广场

guǎng chǎng

到场

dào chǎng

箔场

bó chǎng

警场

jǐng chǎng

踢场

tī chǎng

举场

jǔ chǎng

定场

dìng chǎng

暧场

ài chǎng

临场

lín chǎng

斗场

dòu chǎng

客场

kè chǎng

走场

zǒu chǎng

鸡场

jī chǎng

现场

xiàn chǎng

冠场

guān chǎng

戏场

xì chǎng

在场

zài chǎng

地场

dì chang

筑场

zhù chǎng

赶场

gǎn cháng

过场

guò chǎng

暗场

àn chǎng

赛场

sài chǎng

散场

sàn chǎng

戎场

róng chǎng

扬场

yáng cháng

断场

duàn chǎng

神场

shén chǎng

压场

yā chǎng

跳场

tiào chǎng

力场

lì chǎng

山场

shān chǎng

全场

quán chǎng

血场

xuè chǎng

擅场

shàn chǎng

捡场

jiǎn chǎng

马场

mǎ chǎng

闹场

nào chǎng

货场

huò chǎng

月场

yuè chǎng

吊场

diào chǎng

茶场

chá chǎng

词场

cí chǎng

逢场

féng chǎng

出场

chū chǎng

宦场

huàn chǎng

坟场

fén chǎng

村场

cūn chǎng

当场

dāng chǎng

屋场

wū chǎng

税场

shuì chǎng

检场

jiǎn chǎng

都场

dōu chǎng

兵场

bīng chǎng

煞场

shà chǎng

参场

cān chǎng

车场

chē chǎng

搉场

què chǎng

农场

nóng chǎng

辞场

cí chǎng

墓场

mù chǎng

草场

cǎo chǎng

后场

hòu chǎng

轧场

yà cháng

榷场

què chǎng

鹿场

lù chǎng

市场

shì chǎng

獮场

xiǎn chǎng

秋场

qiū chǎng

前场

qián chǎng

静场

jìng chǎng

雉场

zhì chǎng

送场

sòng chǎng

仓场

cāng chǎng

道场

dào chǎng

救场

jiù chǎng

作场

zuò chǎng

较场

jiào chǎng

性场

xìng chǎng

鱼场

yú chǎng

疆场

jiāng chǎng

寇场

kòu chǎng

立场

lì chǎng

粪场

fèn chǎng

田场

tián chǎng

法场

fǎ chǎng

诗场

shī chǎng

灶场

zào chǎng

搬场

bān chǎng

佛场

fó chǎng

银场

yín chǎng

收场

shōu chǎng

候场

hòu chǎng

憷场

chù chǎng

上场

shàng chǎng

剧场

jù chǎng

背场

bèi chǎng

试场

shì chǎng

螾场

yǐn chǎng

登场

dēng cháng

远场

yuǎn chǎng

官场

guān chǎng

毬场

qiú chǎng

排场

pái chǎng

球场

qiú chǎng

打场

dǎ cháng

曝场

pù chǎng

蜂场

fēng chǎng

操场

cāo chǎng

囮场

é chǎng

乡场

xiāng chǎng

近场

jìn chǎng

武场

wǔ chǎng

土场

tǔ chǎng

游场

yóu chǎng

机场

jī chǎng

商场

shāng chǎng

舞场

wǔ chǎng

上一组词:华文
下一组词:文辨

更多文的组词

文场的意思


词语解释:

戏曲场面的一种。指戏曲乐队所用的(.好工具)各种管弦乐器,胡琴、三弦、月琴、唢呐等。习惯上也指演奏这类乐器的乐师。

引证解释:

⒈ 犹文坛。

引南朝梁刘勰《文心雕龙·总术》:“文场笔苑,有术有门。”
唐杨炯《遂州长江县先圣孔子庙堂碑》:“骇飞兔於文场,跃雕龙於笔海。”
元锺嗣成《凌波仙·吊范子英》曲:“诗筹酒令閒吟诗,占文场第一功。”
鲁迅《花边文学·小品文的生机》:“倘若真的是‘天地大戏场’,那么,文场上当然也一定有丑脚--然而也一定有黑头。”

⒉ 科举的考场。

引唐白居易《醉后走笔酬刘五主簿长句之赠》:“齐入文场同苦战,五人十载九登科。”
宋陆游《感旧赠超师》诗:“我赴文场君受戒,道边曾共望高宗。”
明冯惟敏《不伏老》第一折:“既然将琴剑书箱安下了,不免到文场前面,探消息,看条约,走一遭去,早来到场门前也。”

⒊ 戏曲乐队所用管弦乐器的统称。如京剧的胡琴、二胡、三弦、月琴、笛、唢呐等。同锣、鼓等“武场”合称场面。旧时习惯上也把演奏管弦乐的乐师称为“文场”。

⒋ 曲艺的一种,流行于广西桂林、柳州一带。

国语词典:

文士会集的处所。

网络解释:

文场

文场演奏术语。京剧乐队中除打击乐器之外,管弦乐器之总称。传统文场乐器大致有京胡,京二胡,月琴,南弦(小三弦),笛子,笙,海笛(小唢呐)等。也有把云锣包括在内。随着新编古装戏和现代戏的创作,有的还增加了其它传统民族乐器如二胡,琵琶,阮等,甚至配置西洋乐器。
更多场的组词

文场详细解释


读音:wén

文wén(1)(名)文字;记录语言的符号:中~。(2)(名)文章;作品:美~。(3)(名)文言:半~半白。(4)(名)指社会发展到较高阶段表现出来的状态;~化|~明|~物。(5)(名)旧时指礼节仪式:虚~|繁~缛节。(6)(名)非军事的(跟‘武’相对):~职|~武双全。(7)(形)柔和;不猛烈:~雅|~火。(8)(形)自然界的某些现象:天~|水~。(9)(名)古时称在身上、脸上刺画花纹或字:~身|~了双颊。(旧读wèn)掩饰:~过饰非。(名)关于读书人的:~人。(量)一~不值。姓。

读音:cháng,chǎng[ chǎng ]

1. 处所,许多人聚集或活动的地方:场子。场地。场所。

2. 量词,用于文娱体育活动:场次。

3. 比赛地,舞台:上场。下场。粉墨登场。捧场。

4. 戏剧作品和戏剧演出中因场景变化或人物上下场而划分的段落:三幕五场。

5. 物质存在的一种特殊形式:电场。磁场。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025