què shǔ
què rán
què tiě
què guǎn
què huò
què lì
què guǎn
què lùn
què wǎng
què guān
què shù
què fán
què míng
què yán
què zhēng
què qǔ
què cù
què zhèng
què wù
què mǎ
què jīn
què yì
què mài
què jiǔ
què gū
què yáng
què lǜ
què suàn
què chǎng
què huì
què cǎi
què qiǎo
què guān
què shuì
què lǜ
què gū
què kè
què chá
què lí
què fù
què lüè
què shāng
què liǎn
què jǔ
chōng chǎng
dù chǎng
yáng cháng
róng chǎng
yuǎn chǎng
yè chǎng
yín chǎng
hòu chǎng
zhì chǎng
dāng chǎng
shì chǎng
kòu chǎng
dào chǎng
quán chǎng
qián chǎng
nóng chǎng
xiè chǎng
cāo chǎng
qiú chǎng
chá chǎng
fén chǎng
yà cháng
fàn chǎng
yuán chǎng
xì chǎng
xū cháng
cí chǎng
tiào chǎng
shài cháng
hòu chǎng
jìn chǎng
bǎ chǎng
shēng chǎng
tuì chǎng
pào chǎng
zhàn chǎng
jǐng chǎng
zuò chǎng
wài cháng
diàn chǎng
jí chǎng
bān chǎng
niǎn cháng
jiǎn chǎng
chē chǎng
dǔ chǎng
pěng chǎng
é chǎng
shī chǎng
yú chǎng
shàn chǎng
huáng chǎng
tóu chǎng
yī cháng
qíng chǎng
zhū chǎng
mù chǎng
zhèng chǎng
rù chǎng
huān chǎng
biān chǎng
huàn chǎng
sāo chǎng
dào chǎng
tián chǎng
yùn chǎng
pù chǎng
lín chǎng
dí chǎng
shōu chǎng
fǎ chǎng
jiǒng chǎng
kē chǎng
wǔ chǎng
jiāng chǎng
bāng chǎng
chèn chǎng
shā chǎng
féng chǎng
hòng chǎng
cān chǎng
mài chǎng
fó chǎng
xiāo chǎng
mù chǎng
kǎo chǎng
yù chǎng
yáng chǎng
kān chǎng
guān chǎng
dēng cháng
chéng chǎng
líng cháng
yuè chǎng
zhōu chǎng
shā chǎng
sòng chǎng
jiān chǎng
dào chǎng
pī chǎng
ài chǎng
wǔ chǎng
duàn chǎng
jiǎng chǎng
dìng chǎng
guǎng chǎng
chūn chǎng
mù chǎng
bīng chǎng
jìn chǎng
què chǎng
kāi chǎng
kuàng chǎng
shū chǎng
lù chǎng
zhōng chǎng
nào chǎng
chū chǎng
guò chǎng
sài chǎng
shén chǎng
jiào chǎng
lín chǎng
kōng chǎng
bèi chǎng
guān chǎng
shān chǎng
luò chǎng
dí cháng
xuè chǎng
cài chǎng
kè chǎng
shāng chǎng
le chǎng
fēng chǎng
yóu chǎng
yā chǎng
lā chǎng
sān chǎng
yuàn chǎng
dǐ chǎng
bāo chǎng
hé cháng
gē chǎng
huò chǎng
chù chǎng
biàn chǎng
jiǎn chǎng
shì chǎng
bǎ chǎng
bīng chǎng
xiǎn chǎng
tíng chǎng
jìng chǎng
jī chǎng
xiàn chǎng
shuì chǎng
jǔ chǎng
xíng chǎng
pái chǎng
diào chǎng
tǔ chǎng
zuò chǎng
gōng chǎng
zào chǎng
qiū chǎng
mǎ chǎng
qǐ cháng
tī chǎng
sàn chǎng
yōu chǎng
shàng chǎng
zhù chǎng
gǎn cháng
shī chǎng
xuán chǎng
qì chǎng
dōu chǎng
zhǔ chǎng
guān chǎng
lùn chǎng
fān cháng
zài chǎng
míng chǎng
cūn chǎng
jiào chǎng
què chǎng
jiào chǎng
yǎ chǎng
líng chǎng
dà chǎng
fèn chǎng
jǐng chǎng
wū chǎng
cāng chǎng
lì chǎng
hù chǎng
jū chǎng
léng chǎng
jī chǎng
cǎo chǎng
háo chǎng
zhuǎn chǎng
xún chǎng
jiù chǎng
qiè chǎng
dǎ cháng
xuǎn chǎng
jù chǎng
xiāng chǎng
chū chǎng
yǐn chǎng
zǒu chǎng
zéi chǎng
xiǎn chǎng
xiē chǎng
cí chǎng
yìn chǎng
àn chǎng
hóng chǎng
mò chǎng
shà chǎng
qiú chǎng
dì chang
jiē chǎng
lì chǎng
liè chǎng
cí chǎng
bó chǎng
fāng chǎng
jiǔ chǎng
dòu chǎng
jí chǎng
xià chǎng
wén chǎng
xìng chǎng
zhí chǎng
⒈ 宋、辽、金、元时在边境所设的同邻国互市的市场。场内贸易由官吏主持,除官营外,商人需纳税、交牙钱,领得证明文件方能交易。
引宋苏轼《论高丽买书利害札子》:“臣闻河北榷场,禁出文书,其法甚严,徒以契丹故也。”
《金史·食货志五》:“榷场,与敌国互市之所也。”
明沉德符《野获编·户部·海上市舶司》:“而宋之南渡,其利尤溥,自和好后,与金国博易,三处榷场,其岁入百餘万緡。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第四编第二章第八节:“宋金战争停止时,双方都在淮河沿岸及西部边地设立贸易的市场,称为‘榷场’。”
榷què(1)(动)〈书〉专卖。(2)(动)商讨:商~。
场读音:cháng,chǎng[ chǎng ]1. 处所,许多人聚集或活动的地方:场子。场地。场所。
2. 量词,用于文娱体育活动:场次。
3. 比赛地,舞台:上场。下场。粉墨登场。捧场。
4. 戏剧作品和戏剧演出中因场景变化或人物上下场而划分的段落:三幕五场。
5. 物质存在的一种特殊形式:电场。磁场。