dìng wèn
dīng líng
dìng fēng
dìng sǐ
dìng jǐn
dīng jū
dīng luó
dīng chēng
dīng mì
dīng pá
dǐng gāng
dīng xié
dīng quán
dīng chuí
dīng jiǎo
dīng xuē
dīng tóu
dīng xié
dīng mào
dìng láo
dīng bǎ
dīng líng
dīng jīn
dìng xuē
dīng péng
dīng zi
hái jīn
shàn jīn
yǎo jīn
guàn jīn
miàn jin
yǎn jīn
gǔ jīn
jǐ jīn
zhú jīn
fú jīn
niú jīn
chōu jīn
chě jīn
gū jīn
zhuàn jīn
lù jīn
jīn jīn
shǒu jīn
lán jīn
dīng jīn
cūn jīn
qīng jīn
miàn jīn
lù jīn
tiě jīn
gōng jīn
lóng jīn
zhuó jīn
nǎo jīn
láng jīn
gāng jīn
jiā jīn
nú jīn
fēng jīn
⒈ 谓言必有中。
引《太平广记》卷八十引宋孙光宪《北梦琐言·彭钉筋》:“唐彭、濮间,有相者彭剋明,号‘彭钉筋’,言事多验,人以其必中,是有‘钉筋’之名。”
1. 竹木、金属制成的呈条形的、可以打入他物的东西:钉子。钉锤。斩钉截铁。
2. 紧跟着不放松:钉梢(同“盯梢”)。
3. 督促,催问:钉问。
筋读音:jīn筋jīn(1)(名)肌的旧称。(2)(名)〈口〉(~儿)肌腱或骨头上的韧带:牛蹄~儿。(3)(名)〈口〉可以看见的皮下静脉管:青~。(4)(名)(~儿)像筋的东西:叶~|钢~|铁~|橡皮~儿。