lán tíng
lán shǔ
lán sūn
lán zhào
lán yáo
lán shí
lán tái
lán báo
lán zé
lán jiǎn
lán zhǐ
lán zhù
lán xiù
lán shěng
lán yóu
lán jīn
lán huì
lán jiāo
lán zǐ
lán dān
lán gāng
lán yīn
lán zhào
lán náo
lán guī
lán gàn
lán nà
lán qí
lán yì
lán dū
lán xiāng
lán yān
lán shēng
lán shē
lán fáng
lán yuè
lán yè
lán yú
lán huái
lán gāo
lán zhī
lán tiáo
lán jīn
lán fāng
lán yá
lán xùn
lán shì
lán xūn
lán wèi
lán guì
lán zhōu
lán dàn
lán dēng
lán yù
lán shì
lán huā
lán yè
lán yàn
lán cǎo
lán zhāng
lán xūn
lán mèng
lán ài
lán shí
lán fén
lán tāng
lán gāo
lán yīng
lán xiū
lán gāng
lán huì
lán ruò
lán zhōu
lán yán
lán shè
lán zhǔ
lán jia
lán táng
lán jīn
lán kè
lán gāi
lán pǔ
lán tuó
lán liáo
lán gé
lán chéng
lán qiū
lán jìn
lán pén
fēng jīn
niú jīn
miàn jin
jǐ jīn
láng jīn
chě jīn
tiě jīn
chōu jīn
nú jīn
zhuàn jīn
guàn jīn
nǎo jīn
shàn jīn
gāng jīn
lù jīn
gǔ jīn
fú jīn
gū jīn
lán jīn
qīng jīn
zhú jīn
yǎo jīn
zhuó jīn
miàn jīn
lóng jīn
lù jīn
jiā jīn
gōng jīn
jīn jīn
cūn jīn
hái jīn
shǒu jīn
dīng jīn
yǎn jīn
⒈ 马目上部的筋名。筋节坚者能行千里,因之为骏马的代称。
引《文选·陈琳<为曹洪与魏文帝书>》:“整兰筋,挥劲翮,陵厉清浮,顾盼千里。”
李善注引《相马经》:“一筋从玄中出,谓之兰筋。玄中者,目上陷如井字。兰筋竖者千里。”
吕向注:“兰筋,马筋节坚者,千里足也。”
晋葛洪《抱朴子·安贫》:“骋兰筋以陟六万者,不争途乎蹇驴之羣。”
唐李白《天马歌》:“嘶青云,振緑髮,兰筋权奇走灭没。”
明许承钦《报国寺双松歌》:“或言此松类神骏,兰筋决灭秋霄迅。”
兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。
筋读音:jīn筋jīn(1)(名)肌的旧称。(2)(名)〈口〉(~儿)肌腱或骨头上的韧带:牛蹄~儿。(3)(名)〈口〉可以看见的皮下静脉管:青~。(4)(名)(~儿)像筋的东西:叶~|钢~|铁~|橡皮~儿。