yīng shuāi
yīng wǎng
yīng fú
yīng fú
yīng suì
yīng luò
yīng pèi
yīng huī
yīng zān
yīng zǔ
yīng dǐng
yīng mí
yīng hù
yīng miǎn
yīng níng
yīng ruí
yīng qíng
yīng dǎo
yīng mào
yīng suí
yīng fú
yīng guān
yīng ruí
yīng rǎng
yīng ěr
yīng suì
yīng biàn
é biàn
mò biàn
yuán biàn
zè biàn
dà biàn
mǎ biàn
yīng biàn
gǔ biàn
xùn biàn
lù biàn
kuǐ biàn
yíng biàn
chán biàn
qí biàn
cháo biàn
hù biàn
bēi biàn
bīng biàn
guān biàn
pí biàn
jué biàn
jiě biàn
chǔ biàn
yě biàn
tún biàn
jiāng biàn
què biàn
xuán biàn
zān biàn
miǎn biàn
zhěng biàn
wéi biàn
xùn biàn
huì biàn
tū biàn
shào biàn
xiāo biàn
qióng biàn
⒈ 仕宦的代称。
引南朝齐谢朓《和伏武昌登孙权故城》:“幽客滞江皋,从赏乖缨弁。”
唐皇甫冉《题高云客舍》诗:“时人趣缨弁,高鸟违罗网。”
明李东阳《寿舅氏刘公八十》诗序:“故缨弁介胄之家,论恬退者必归之。”
缨yīng(1)(名)古代帽子上系在颔下的带子;也泛指带子:~帽|长~。(2)(名)(~儿)缨子(3)(名):红~枪。(4)(名)(~儿)缨子。(5)(名)缨子:芥菜~儿。
弁读音:biàn弁biàn(1)(名)古代男子戴的帽子。 (2)(名)旧时称低级武职。