duǎn dì
duǎn dāo
duǎn quán
duǎn qī
duǎn qiǎn
duǎn tíng
duǎn píng
duǎn xiù
duǎn qì
duǎn lùn
duǎn zhuāng
duǎn huái
duǎn hào
duǎn fá
duǎn gōng
duǎn yǐn
duǎn bàng
duǎn lù
duǎn shì
duǎn zuò
duǎn yǔ
duǎn gē
duǎn hū
duǎn duǎn
duǎn shì
duǎn xiāo
duǎn juàn
duǎn ǎo
duǎn yán
duǎn tà
duǎn tóu
duǎn qiàn
duǎn mò
duǎn suì
duǎn huà
duǎn huǐ
duǎn zhēn
duǎn suàn
duǎn piān
duǎn shí
duǎn píng
duǎn chǒu
duǎn kù
duǎn jiǎo
duǎn xiǎo
duǎn zhá
duǎn yǔ
duǎn qióng
duǎn zhǐ
duǎn tǐng
duǎn jiǎn
duǎn diào
duǎn è
duǎn guǐ
duǎn jiān
duǎn jì
duǎn shān
duǎn lì
duǎn jù
duǎn shé
duǎn guà
duǎn mào
duǎn shòu
duǎn bà
duǎn xíng
duǎn fēng
duǎn wà
duǎn zhuō
duǎn jǐng
duǎn hòu
duǎn jí
duǎn cháng
duǎn cái
duǎn yǔ
duǎn chèng
duǎn piào
duǎn dǎ
duǎn jù
duǎn cè
duǎn zhuàng
duǎn qián
duǎn hè
duǎn cù
duǎn quàn
duǎn hú
duǎn shāo
duǎn jié
duǎn fà
duǎn chòng
duǎn jiàn
duǎn lì
duǎn jí
duǎn chù
duǎn jiē
duǎn dūn
duǎn lǜ
duǎn lǐ
duǎn jiàn
duǎn sàng
duǎn xiàn
duǎn rì
duǎn zhào
duǎn gǔ
duǎn qiāng
duǎn ruò
duǎn quē
duǎn gōng
duǎn chéng
duǎn pán
duǎn shī
duǎn jiān
duǎn nòng
duǎn lí
duǎn qiáng
duǎn hú
duǎn qíng
duǎn suō
duǎn zú
duǎn bīng
duǎn lüè
duǎn yùn
duǎn liàng
duǎn péng
duǎn jià
duǎn wén
duǎn shēng
duǎn bà
duǎn chu
duǎn dú
duǎn zàn
duǎn dí
duǎn pǎo
duǎn yuán
duǎn piàn
duǎn péng
duǎn shū
duǎn bō
duǎn àn
duǎn zhǎi
duǎn suō
duǎn huáng
duǎn xùn
duǎn bǎn
duǎn kuǎn
duǎn lòu
duǎn mìng
duǎn píng
duǎn bǐ
duǎn shǎo
duǎn cū
duǎn tú
duǎn chèn
duǎn fān
duǎn yī
duǎn gěng
duǎn chuán
duǎn bǎng
duǎn zàn
duǎn yǒng
duǎn xué
duǎn zhāng
duǎn gòng
duǎn bù
sòng xiāo
fēng xiāo
pái xiāo
dà xiāo
qióng xiāo
lín xiāo
yù xiāo
dú xiāo
chǔ xiāo
xíng xiāo
duǎn xiāo
chuī xiāo
bí xiāo
sháo xiāo
míng xiāo
gōng xiāo
qín xiāo
héng xiāo
gǔ xiāo
fèng xiāo
wěi xiāo
luán xiāo
lóng xiāo
dòng xiāo
wén xiāo
jiā xiāo
shēng xiāo
bì xiāo
⒈ 吹奏乐器名。 汉晋时多以鼓吹铙歌形式,用于郊、庙的军乐。后亦用于民间歌舞伴奏或独奏等。
引《晋书·乐志上》:“其有短簫之乐者,则所谓王师大捷,令军中凯歌者也。”
南朝梁简文帝《折杨柳曲》:“城高短簫发,林空画角悲。”
唐杜甫《城西陂泛舟》诗:“青蛾皓齿在楼船,横笛短簫悲远天。”