jiàn yuàn
fèng yuàn
jué yuàn
xìng yuàn
yuán yuàn
lè yuàn
suí yuàn
jìn yuàn
cháo yuàn
cí yuàn
lí yuàn
hè yuàn
yè yuàn
qióng yuàn
qín yuàn
nài yuàn
tú yuàn
qí yuàn
wàng yuàn
shí yuàn
hù yuàn
fáng yuàn
mù yuàn
gōng yuàn
liáng yuàn
huà yuàn
chéng yuàn
guì yuàn
jí yuàn
nán yuàn
gēn yuàn
tù yuàn
nài yuàn
wén yuàn
chí yuàn
běi yuàn
lín yuàn
mí yuàn
hàn yuàn
mào yuàn
guī yuàn
qí yuàn
shī yuàn
luò yuàn
hú yuàn
bǐ yuàn
hòu yuàn
làng yuàn
tiān yuàn
jīng yuàn
wú yuàn
bié yuàn
huā yuàn
⒈ 原指佛经中的奈园。
引《维摩诘经·佛国品》:“一时佛游於维耶离奈氏树园,与大比丘众俱。”
据《柰女经》, 维耶离国梵志园中植奈树,树生一女, 梵志收养,长大后颜色端正,天下无双;佛至其国,奈女率弟子五百出迎,佛与诸比丘乃到奈女园,具为说本原功德。后因称寺院为奈苑。 唐李峤《宣州大云寺碑》:“四倒八谬,瞻奈苑而心迴,伍盖六缠,经竹园而累尽。”
宋梅尧臣《吕缙叔云永嘉僧希用隐居能谈史汉书讲说邀余寄之》诗:“奈苑谈经者, 兰臺著作称,吾儒不兼习,尔学若多能。”
1.奈何:无~。怎~。
2.怎奈;无奈。
3.姓。
苑读音:yuàn苑yuàn(1)(名)〈书〉古代养植林木之地;多指帝王花园。(2)(名)〈书〉(学术、文艺)荟萃之处。(3)(名)(Yuàn)姓。