liáng tóu
liáng tái
liáng gǒu
liáng dǎng
liáng yāng
liáng sǒu
liáng zhàn
liáng ān
liáng cuī
liáng fù
liáng jīn
liáng yù
liáng yǐng
liáng jià
liáng qú
liáng xīng
liáng mén
liáng wáng
liáng yàn
liáng kǎi
liáng yīn
liáng chàng
liáng yǐng
liáng zhōu
liáng pù
liáng dòu
liáng mù
liáng dòng
liáng hóng
liáng chén
liáng chāng
liáng yuán
liáng zhū
liáng mín
liáng qiū
liáng fù
liáng lì
liáng gōng
liáng zōu
liáng yàn
liáng wǔ
liáng zhōu
liáng yíng
liáng shān
liáng guān
liáng huài
liáng zhù
liáng zōu
liáng fǔ
liáng lěi
liáng yuè
liáng zhān
liáng qiáo
liáng duān
liáng mèng
liáng yàn
liáng hóng
liáng dǐng
liáng lǚ
liáng yǐ
liáng dǐ
liáng mǐ
liáng yì
liáng ròu
liáng lì
liáng jué
liáng chén
liáng zi
liáng lì
liáng āi
liáng yuàn
wàng yuàn
wú yuàn
gōng yuàn
shí yuàn
chí yuàn
qín yuàn
mào yuàn
liáng yuàn
cí yuàn
hè yuàn
qióng yuàn
lè yuàn
huā yuàn
luò yuàn
nài yuàn
bié yuàn
bǐ yuàn
wén yuàn
hòu yuàn
qí yuàn
lí yuàn
shī yuàn
qí yuàn
jiàn yuàn
jìn yuàn
guī yuàn
hú yuàn
hù yuàn
mù yuàn
tiān yuàn
mí yuàn
gēn yuàn
tú yuàn
hàn yuàn
huà yuàn
làng yuàn
yè yuàn
nài yuàn
jīng yuàn
běi yuàn
fáng yuàn
yuán yuàn
fèng yuàn
jué yuàn
suí yuàn
tù yuàn
cháo yuàn
lín yuàn
jí yuàn
xìng yuàn
nán yuàn
chéng yuàn
guì yuàn
⒈ 西汉梁孝王所建的东苑。故址在今河南省开封市东南。园林规模宏大,方三百余里,宫室相连属,供游赏驰猎。 梁孝王在其中广纳宾客,当时名士司马相如、枚乘、邹阳等均为座上客。也称兔园。事见《史记·梁孝王世家》。
引南朝齐王融《奉辞镇西应教》诗:“霤庭参辩奭,梁苑豫才邹。”
唐李白《赠王判官时余归隐庐山屏风迭》诗:“荆门倒屈宋,梁苑倾邹枚。若笑我夸诞,知音安在哉!”
宋张元干《天仙子》词:“少年油壁记寻芳, 梁苑路。今何处。千树红云空梦去。”
清钮琇《<觚賸>自序》:“入燕都而怀故国,记览《梦华》;登梁苑而晤名贤,书携行秘。”
⒉ 代指大梁。今河南省开封市。
引《旧五代史·梁书·太祖纪一》:“七月丁卯,入於梁苑。是时帝年三十有二。”
清孔尚任《桃花扇·听稗》:“小生姓侯,名方域,表字朝宗,中州归德人也。 夷门谱谍, 梁苑冠裳。”
梁liáng(1)(名)水平方向的长条形承重构件。木结构屋架中专指顺着前后方向架在柱子上的长条。(2)(名)通常也指檩:正~|二~|无~殿。(3)(名)桥:桥~|津~。(4)(名)物体中间隆起成长条的部分:鼻~|山~。梁liáng(1)(名)战国时魏国迁都大梁(今河南开封)后;改称梁。(2)(名)南朝之一;公元502…557;萧衍所建。参看〔南北朝〕。(3)(名)后梁。(4)(名)(Liánɡ)姓。
苑读音:yuàn苑yuàn(1)(名)〈书〉古代养植林木之地;多指帝王花园。(2)(名)〈书〉(学术、文艺)荟萃之处。(3)(名)(Yuàn)姓。