zhàng xiāng
shì xiāng
gù xiāng
niǎo xiāng
yǔ xiāng
yún xiāng
tā xiāng
kuān xiāng
chǔ xiāng
fú xiāng
huò xiāng
shān xiāng
róu xiāng
tóng xiāng
zhì xiāng
qīng xiāng
shùn xiāng
běi xiāng
shǒu xiāng
qū xiāng
qióng xiāng
chóu xiāng
piāo xiāng
shī xiāng
fǎn xiāng
bèi xiāng
wàng xiāng
dì xiāng
fù xiāng
huái xiāng
shēng xiāng
mí xiāng
kè xiāng
shān xiāng
hái xiāng
bā xiāng
dú xiāng
nèi xiāng
shǔ xiāng
jiǔ xiāng
mèi xiāng
páng xiāng
yú xiāng
rú xiāng
mèng xiāng
cūn xiāng
diào xiāng
è xiāng
hán xiāng
lí xiāng
chéng xiāng
quán xiāng
xià xiāng
pán xiāng
jì xiāng
sī xiāng
dōu xiāng
zǐ xiāng
fù xiāng
míng xiāng
běn xiāng
tuó xiāng
yì xiāng
tián xiāng
bì xiāng
huí xiāng
yuǎn xiāng
yuè xiāng
qiáo xiāng
dōng xiāng
lóng xiāng
shuì xiāng
nán xiāng
shèng xiāng
jiù xiāng
lú xiāng
jiāng xiāng
bāng xiāng
dá xiāng
jiā xiāng
dāng xiāng
lǎo xiāng
jiān xiāng
wēi xiāng
qīng xiāng
guī xiāng
huái xiāng
pàn xiāng
ā xiāng
xiá xiāng
cán xiāng
biān xiāng
pín xiāng
zuì xiāng
⒈ 缺乏食物的贫困去处。
引清管同《饿乡记》:“饿乡,天下之穷处也,其去中国不知几何里。”
瞿秋白《饿乡纪程》绪言:“红艳艳光明鲜丽的所在--是你们罚疯子住的地方,这就当然是冰天雪窖飢寒交迫的去处(却还不十分酷虐),我且叫他‘饿乡’。”
⒉ 飢火中烧的境地。
引清蓝鼎元《饿乡记》:“醉乡睡乡之境,稍进焉则有饿乡, 王苏二子之所未曾游也。”
饿è(1)(形)肚子空;想吃东西:很~。(2)(动)使受饿:别~着牲口。
乡读音:xiāng乡(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。