tā tú
tā qí
tā gù
tā shā
tā duān
tā lǜ
tā shēng
tā shì
tā liǎ
tā rì
tā diē
tā zhì
tā shì
tā jiā
tā mèn
tā shí
tā cháng
tā shuí
tā men
tā chū
tā chǔ
tā nóng
tā shān
tā niáng
tā měi
tā rén
tā xiāng
tā fāng
tā mā
tā dà
tā xīn
huái xiāng
shuì xiāng
jiāng xiāng
niǎo xiāng
shān xiāng
chǔ xiāng
qiáo xiāng
shī xiāng
bì xiāng
bā xiāng
zhì xiāng
fǎn xiāng
dōu xiāng
shèng xiāng
míng xiāng
quán xiāng
lǎo xiāng
fú xiāng
zuì xiāng
pán xiāng
wàng xiāng
qū xiāng
rú xiāng
gù xiāng
guī xiāng
xià xiāng
dú xiāng
běi xiāng
nèi xiāng
bāng xiāng
diào xiāng
chóu xiāng
kè xiāng
shǒu xiāng
shān xiāng
lí xiāng
mèi xiāng
dá xiāng
yì xiāng
zǐ xiāng
jiān xiāng
ā xiāng
lóng xiāng
chéng xiāng
wēi xiāng
fù xiāng
tuó xiāng
jiā xiāng
lú xiāng
nán xiāng
tā xiāng
fù xiāng
shì xiāng
yún xiāng
qióng xiāng
yuǎn xiāng
jiù xiāng
hán xiāng
kuān xiāng
piāo xiāng
cán xiāng
yuè xiāng
shēng xiāng
róu xiāng
běn xiāng
páng xiāng
dì xiāng
mèng xiāng
huí xiāng
shùn xiāng
jiǔ xiāng
yǔ xiāng
bèi xiāng
yú xiāng
huái xiāng
jì xiāng
tián xiāng
qīng xiāng
cūn xiāng
mí xiāng
xiá xiāng
biān xiāng
dāng xiāng
shǔ xiāng
qīng xiāng
pàn xiāng
è xiāng
sī xiāng
dōng xiāng
huò xiāng
hái xiāng
zhàng xiāng
tóng xiāng
pín xiāng
他乡tāxiāng
(1) 异乡,家乡以外的地方
英place far away from home;alien land⒈ 异乡,家乡以外的地方。
引《乐府诗集·相和歌辞十三·饮马长城窟行》:“梦见在我傍,忽觉在他乡。”
唐杜甫《江亭王阆州筵饯萧遂州》诗:“离亭非旧国,春色是他乡。”
艾青《在世界的这一边》诗:“也不是他乡遇见了故知,许多人都从来不曾见面。”
异乡。
他tā(1)(代)称自己和对方以外的某个人。一般用于男性。(2)(代)虚拟(用在动词和数量词之间):睡~一觉|唱~一曲。(3)(代)指别一方面或其他地方:早已~去|留作~用。(4)(代)本义:别的;其它的:别的;其它的
乡读音:xiāng乡(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。