zuì mìng
zuì wǔ
zuì rén
zuì háo
zuì chún
zuì xié
zuì sēng
zuì mò
zuì kùn
zuì bǐ
zuì hūn
zuì hóng
zuì huà
zuì hún
zuì yù
zuì yì
zuì ní
zuì mào
zuì shū
zuì nuǎn
zuì dǎo
zuì mù
zuì chī
zuì mèng
zuì xīn
zuì lǚ
zuì biān
zuì kuáng
zuì mèng
zuì dǎn
zuì xù
zuì jiǔ
zuì shěn
zuì xiá
zuì wēng
zuì huì
zuì guǐ
zuì mí
zuì tuó
zuì nuǎn
zuì tài
zuì miàn
zuì yǔ
zuì bǎo
zuì bái
zuì xiāng
zuì dé
zuì bàn
zuì yǎn
zuì shí
zuì hòu
zuì cǎo
zuì xiàng
zuì táo
zuì nào
zuì wèi
zuì gǔ
zuì māo
zuì sù
zuì xūn
zuì mào
zuì pò
quán xiāng
lí xiāng
zǐ xiāng
hán xiāng
jiǔ xiāng
shī xiāng
míng xiāng
mèng xiāng
běi xiāng
dú xiāng
kè xiāng
nèi xiāng
bā xiāng
qiáo xiāng
fù xiāng
dāng xiāng
jiù xiāng
zhàng xiāng
biān xiāng
zhì xiāng
qū xiāng
yì xiāng
shān xiāng
chǔ xiāng
tóng xiāng
bāng xiāng
fù xiāng
tián xiāng
fú xiāng
shēng xiāng
guī xiāng
lóng xiāng
wàng xiāng
tuó xiāng
shèng xiāng
xià xiāng
diào xiāng
shǒu xiāng
fǎn xiāng
běn xiāng
páng xiāng
shān xiāng
lǎo xiāng
pín xiāng
ā xiāng
bì xiāng
dōu xiāng
shǔ xiāng
nán xiāng
rú xiāng
sī xiāng
dá xiāng
yún xiāng
yuǎn xiāng
huí xiāng
gù xiāng
shùn xiāng
chéng xiāng
pàn xiāng
huò xiāng
jiāng xiāng
lú xiāng
jì xiāng
yǔ xiāng
niǎo xiāng
huái xiāng
qīng xiāng
mí xiāng
tā xiāng
jiān xiāng
róu xiāng
cán xiāng
wēi xiāng
shì xiāng
jiā xiāng
pán xiāng
bèi xiāng
yuè xiāng
mèi xiāng
cūn xiāng
qīng xiāng
yú xiāng
piāo xiāng
hái xiāng
chóu xiāng
è xiāng
huái xiāng
kuān xiāng
shuì xiāng
dōng xiāng
qióng xiāng
zuì xiāng
xiá xiāng
dì xiāng
醉乡zuìxiāng
(1) 饮酒沉醉之后,似乎进入了另一番乡境,飘(好工具.)飘然别有滋味
英the dazed state in which a drinker finds himself;drunkenness;state of ecstasy⒈ 亦作“醉鄊”。指醉酒后神志不清的境界。
引唐王绩《醉乡记》:“阮嗣宗、陶渊明等十数人,并游於醉乡。”
元徐再思《蟾宫曲·西湖夏宴》:“只此是人间醉鄊,更休题天上天堂。”
《二刻拍案惊奇》卷十一:“焦大郎终日懵懵醉乡,没些搭煞,不加提防。”
清张锡祚《田家诗》:“惟我喜饮酒,醉鄊数往復。”
《红楼梦》第二四回:“﹝倪二﹞此时正从欠钱人家索债归来,已在醉乡,不料贾芸碰了他,就要动手。”
酒醉后精神所进入的昏沉、迷糊境界。
醉zuì(1)本义:(形)酒醉;饮酒过量;神志不清:(形)酒醉;饮酒过量;神志不清(2)(形)沉迷;过分爱好:~心|陶~。(3)(动)用酒泡制(食品):~枣|~虾|~蟹。
乡读音:xiāng乡(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。