qū jià
luán jià
qiú jià
líng jià
xiàn jià
lán jià
suì jià
zhēng jià
téng jià
hōng jià
shén jià
hòu jià
què jià
cù jià
shì jià
sī jià
chéng jià
quàn jià
luán jià
qū jià
fàn jià
jìn jià
chén jià
líng jià
lí jià
xún jià
chēng jià
chī jià
zuì jià
kòng jià
gāo jià
yí jià
qí jià
yì jià
bài jià
kuí jià
jí jià
yuè jià
chén jià
bàn jià
zhǔ jià
yān jià
shàng jià
hù jià
dāng jià
pái jià
chē jià
xī jià
fěng jià
xuán jià
zhěng jià
xiān jià
yún jià
gòu jià
fù jià
biāo jià
huí jià
jiē jià
lián jià
xuān jià
shí jià
qiū jià
wǎn jià
zài jià
cóng jià
líng jià
ān jià
biāo jià
fèng jià
tíng jià
cháo jià
tuō jià
láo jià
zī jià
jīn jià
dà jià
yàn jià
bǎo jià
bǎo jià
hè jià
mì jià
hòu jià
tái jià
lín jià
jié jià
mìng jià
lóng jià
jiù jià
fàng jià
duó jià
xiào jià
jiě jià
zūn jià
hóng jià
zuò jià
hái jià
jiàng jià
fǎ jià
xiāng jià
fǎn jià
xiǎo jià
yáo jià
yì jià
chì jià
sù jià
fāng jià
jiù jià
bìng jià
zhī jià
suí jià
jiàn jià
xùn jià
fù jià
xīng jià
dǎng jià
zhī jià
fēi jià
guāng jià
yú jià
lǎo jià
qīn jià
lóng jià
huáng jià
qǐ jià
sè jià
yóu jià
sòng jià
sú jià
jiǔ jià
nú jià
yíng jià
piān jià
chuò jià
qīng jià
sān jià
fēi jià
yuǎn jià
zhuī jià
gōng jià
bǎi jià
zhòng jià
èr jià
kāo jià
bǎi jià
yù jià
shǐ jià
cān jià
yǐ jià
kuáng jià
wǎng jià
tái jià
chǔ jià
zǔ jià
guān jià
hù jià
xùn jià
bān jià
guǎn jià
tái jià
tū jià
⒈ 奔放不羁。
引明孙柚《琴心记·王孙作醵》:“长卿学贯天人,暂繫冲霄之翼;术兼文武,聊羈軼驾之才。”
⒉ 超越;凌驾。
引清叶燮《原诗·外篇下》:“宋人七絶,种族各别,然出奇入幽,不可端倪处,竟有軼驾唐人者。”
轶yì(1)(动)超越。(2)(动)散失:~群|~事。
驾读音:jià驾jià(1)(动)使牲口拉(车或农具):两匹马~车|~着牲口耕地。(2)(动)驾驶:~车|~飞机。(3)(名)指车辆;借用为对人的敬辞:大~|劳~|挡~。(4)(名)特指帝王的车;借指帝王:晏~|保~。