shì jǐng
shì cài
shì yòu
shì fǎ
shì jiǎ
shì liú
shì lǎo
shì rú
shì rán
shì fàn
shì ān
shì niàn
shì lǚ
shì xué
shì bīng
shì lǚ
shì huò
shì ān
shì yán
shì cí
shì lì
shì jià
shì hè
shì diàn
shì jīn
shì qiāo
shì lěi
shì miǎn
shì jiā
shì yì
shì xiàng
shì shì
shì jié
shì dú
shì fèn
shì hàn
shì jí
shì mèn
shì yuàn
shì shì
shì qín
shì kuì
shì fú
shì dié
shì jí
shì diǎn
shì cǎi
shì jué
shì yuān
shì fú
shì zōng
shì nán
shì juē
shì bá
shì láo
shì mò
shì yóu
shì dào
shì fù
shì dān
shì shǒu
shì shén
shì zuì
shì fú
shì jiě
shì lèi
shì chū
shì mén
shì huái
shì xǐ
shì zhàng
shì bì
shì yí
shì kě
shì juàn
shì fàng
shì jiān
shì xián
shì dì
shì mǐ
shì jiào
shì kǒu
shì bù
shì diào
sú jià
láo jià
sān jià
hòu jià
hóng jià
luán jià
mìng jià
jiù jià
shén jià
zuò jià
bìng jià
jīn jià
yú jià
gōng jià
piān jià
jìn jià
hòu jià
cān jià
qīng jià
zài jià
tuō jià
jiē jià
yàn jià
yì jià
duó jià
bǎo jià
shì jià
guǎn jià
dǎng jià
gāo jià
biāo jià
bàn jià
chī jià
jiǔ jià
kòng jià
bài jià
xún jià
shàng jià
shí jià
suì jià
chì jià
nú jià
zī jià
lín jià
chuò jià
líng jià
guān jià
fù jià
kuáng jià
chēng jià
xiǎo jià
hè jià
zhī jià
bǎi jià
qiū jià
zhēng jià
cháo jià
xī jià
chén jià
dāng jià
bǎi jià
qū jià
tíng jià
hù jià
hōng jià
xùn jià
wǎn jià
cóng jià
zhòng jià
qīn jià
fēi jià
chē jià
xiān jià
huáng jià
qǐ jià
biāo jià
bān jià
yǐ jià
fǎn jià
jí jià
yún jià
wǎng jià
xuán jià
yí jià
xuān jià
cù jià
xiàn jià
zhī jià
luán jià
gòu jià
fǎ jià
yuè jià
zhěng jià
xiāng jià
fěng jià
lóng jià
tái jià
fù jià
yān jià
chén jià
líng jià
èr jià
lí jià
dà jià
què jià
zǔ jià
guāng jià
kāo jià
xiào jià
fèng jià
tái jià
pái jià
chéng jià
hù jià
zuì jià
yì jià
yóu jià
xùn jià
fàn jià
lóng jià
kuí jià
fàng jià
bǎo jià
jiě jià
fēi jià
jiàn jià
jié jià
jiàng jià
sè jià
sī jià
hái jià
qū jià
tái jià
sù jià
zhǔ jià
fāng jià
suí jià
lán jià
mì jià
qí jià
yù jià
ān jià
zhuī jià
lǎo jià
sòng jià
tū jià
yíng jià
huí jià
xīng jià
yáo jià
qiú jià
líng jià
chǔ jià
yuǎn jià
téng jià
shǐ jià
lián jià
zūn jià
quàn jià
jiù jià
⒈ 解下拉车的牲口。 《后汉书·逸民传·韩康》:“见康柴车幅巾,以为田叟也,使夺其牛。
引康即释驾与之。”
⒉ 指牲口不驾车。
引《淮南子·说山训》:“騏驥一日千里,其出致释驾而僵。”
⒊ 谓止息;归宿。
引汉徐干《西征赋》:“过京邑以释驾,观帝居之旧制。”
唐玄奘《大唐西域记·蓝摩国》:“太子夜半踰城,迟明至此,既允宿心,乃形言曰:‘是我出笼樊,去羈锁,最后释驾之处也。’”
1. 解说,说明:解释。注释。释文。释义。
2. 消除,消散:释疑。释怨。涣然冰释(像冰融化了一样,嫌隙和疑虑都完全消除)。
3. 放开,放下:释放。保释。手不释卷。
4. 佛教创始人释迦牟尼的简称,后泛指佛教:释氏。释教。释子(和尚)。释藏(
驾 )(佛教经典的总汇,分经、律、论三藏,包括汉译佛经和中国的一些佛教著述)。释典。读音:jià驾jià(1)(动)使牲口拉(车或农具):两匹马~车|~着牲口耕地。(2)(动)驾驶:~车|~飞机。(3)(名)指车辆;借用为对人的敬辞:大~|劳~|挡~。(4)(名)特指帝王的车;借指帝王:晏~|保~。