shuì jù
shuì chē
shuì yìn
shuì jiè
shuì jí
shuì qián
shuì fǎ
shuì rén
shuì ān
shuì lì
shuì wù
shuì shōu
shuì hù
shuì chǎn
tuō jià
shuì qī
shuì lì
shuì jī
shuì qiǎ
shuì fù
shuì jiǎ
shuì pèi
shuì yuán
shuì liáng
shuì mǔ
shuì chāo
shuì wù
shuì jǐng
shuì chǎng
shuì é
shuì juàn
shuì juān
shuì piào
shuì miǎn
shuì dāng
shuì qì
shuì chǎn
shuì guān
shuì yù
shuì rù
shuì lǜ
shuì shū
shuì yī
shuì jīn
shuì sàng
shuì lí
shuì míng
shuì xiàng
shuì jìng
shuì jú
shuì què
shuì zhì
shuì diǎn
shuì shí
shuì kuài
shuì kè
shuì diào
shuì kuǎn
shuì liǎn
duó jià
jiǔ jià
shǐ jià
chén jià
shí jià
dǎng jià
què jià
hòu jià
tū jià
zhī jià
luán jià
fěng jià
wǎn jià
bìng jià
yù jià
xiǎo jià
hái jià
zhǔ jià
zhēng jià
chē jià
xīng jià
xiāng jià
fù jià
qiú jià
cóng jià
tíng jià
jīn jià
jí jià
cù jià
qū jià
yáo jià
yuè jià
fàng jià
piān jià
qǐ jià
xuān jià
yíng jià
yóu jià
hù jià
bài jià
yì jià
zǔ jià
lián jià
xùn jià
suì jià
xiàn jià
hōng jià
sī jià
qiū jià
sān jià
biāo jià
bàn jià
fù jià
kāo jià
shì jià
téng jià
zūn jià
dāng jià
yì jià
guān jià
lí jià
qū jià
líng jià
láo jià
cān jià
xiān jià
fēi jià
mìng jià
fǎ jià
xuán jià
huáng jià
lán jià
hè jià
xùn jià
líng jià
yún jià
jiù jià
xiào jià
kòng jià
cháo jià
bǎo jià
zī jià
tái jià
dà jià
lóng jià
lǎo jià
yān jià
zuì jià
bǎo jià
quàn jià
wǎng jià
qí jià
yuǎn jià
zhòng jià
hóng jià
shén jià
jiē jià
fèng jià
jiàn jià
qīng jià
kuí jià
tái jià
fǎn jià
yú jià
bǎi jià
chì jià
chī jià
zhuī jià
tuō jià
zuò jià
zài jià
hòu jià
jiù jià
fēi jià
chén jià
sú jià
chéng jià
tái jià
fàn jià
mì jià
xún jià
gòu jià
guǎn jià
gāo jià
bǎi jià
chǔ jià
èr jià
yǐ jià
suí jià
yí jià
jiě jià
gōng jià
zhěng jià
lóng jià
jié jià
zhī jià
pái jià
huí jià
chuò jià
qīn jià
jiàng jià
nú jià
xī jià
sè jià
hù jià
chēng jià
sòng jià
sù jià
ān jià
líng jià
luán jià
shàng jià
kuáng jià
bān jià
biāo jià
jìn jià
fāng jià
guāng jià
lín jià
yàn jià
⒈ 犹解驾,停车。谓休息或归宿。税,通“捝”、“脱”。
引《史记·李斯列传》:“物极则衰,吾未知所税驾也。”
司马贞索隐:“税驾,犹解驾,言休息也。 李斯言己今日富贵已极,然未知向后吉凶,正泊在何处也。”
三国魏曹植《洛神赋》:“尔迺税驾乎蘅皋,秣駟乎芝田。”
唐马戴《寄广州杨参军》诗:“税驾楚山广,扬帆湘水深。”
宋王闢之《渑水燕谈录·才识》:“亿叹而泣曰:‘家本寒素,今富贵骤至,不知税驾地矣。’”
休息、栖止。《史记.卷八七.李斯传》:「当今人臣之位无居臣上者,可谓富贵极矣。物极则衰,吾未知所税驾也。」唐.司马贞.索隐:「税驾犹解驾,休息也。」《文选.曹植.洛神赋》:「尔迺税驾乎蘅皋,秣驷乎芝田。」也作「说驾」。
税shuì(名)国家向企业集体或个人征收的货币或实物。
驾读音:jià驾jià(1)(动)使牲口拉(车或农具):两匹马~车|~着牲口耕地。(2)(动)驾驶:~车|~飞机。(3)(名)指车辆;借用为对人的敬辞:大~|劳~|挡~。(4)(名)特指帝王的车;借指帝王:晏~|保~。