yuán miào
cháo miào
qún miào
shuāng miào
jí miào
sān miào
fáng miào
yì miào
tiān miào
dà miào
shì miào
yǔ miào
cí miào
tiāo miào
kū miào
wǔ miào
qīng miào
sì miào
kǒng miào
fù miào
kān miào
xué miào
xiān miào
gāo miào
bié miào
huī miào
guàng miào
mí miào
tài miào
jiǔ miào
shén miào
gōng miào
shè miào
tíng miào
fú miào
huǐ miào
líng miào
zǔ miào
xiǎo miào
jìn miào
lóng miào
fù miào
fó miào
qī miào
qún miào
xiǎng miào
dēng miào
zhào miào
èr miào
tán miào
shèng miào
zōng miào
hè miào
shuǐ miào
háng miào
yí miào
gào miào
zhōu miào
yí miào
gōng miào
jiāo miào
tǎ miào
yè miào
yě miào
líng miào
jì miào
kǎo miào
qiān miào
láng miào
yuè miào
cí miào
guàn miào
qǐn miào
sài miào
bào miào
wén miào
chǔ miào
⒈ 古代一种礼仪。作战胜利后在太庙献俘告成。
引宋文莹《玉壶清话》卷二:“太祖遣学士李瀚就问俘庙之仪,庶同参酌。”
俘fú(1)(名)战时捉住(敌人):被~。(2)(名)俘虏:战~|遣~。
庙读音:miào庙miào(1)(名)旧时供祖宗神位的处所:宗~|家~。(2)(名)供神佛或历史上有名人物的处所:土地~|孔~。(3)(名)庙会:赶~。