gù zhí
zhǔn zhí
huàn zhí
shì zhí
jiān zhí
yào zhí
qiú zhí
qiān zhí
kēng zhí
jiǒng zhí
cāo zhí
jū zhí
bǎi zhí
shōu zhí
dìng zhí
wú zhí
piān zhí
pì zhí
bǐng zhí
zé zhí
jìng zhí
péng zhí
fǎ zhí
fú zhí
fāng zhí
zhì zhí
gū zhí
niù zhí
bù zhí
chuān zhí
què zhí
zhǔ zhí
pò zhí
zūn zhí
yū zhí
jié zhí
huái zhí
qū zhí
gǔ zhí
bó zhí
lǎn zhí
huí zhí
jìn zhí
kēng zhí
bǔ zhí
fù zhí
lùn zhí
ní zhí
jiāo zhí
cún zhí
mí zhí
yōu zhí
pì zhí
wǒ zhí
mào zhí
qín zhí
liáng zhí
zǎi zhí
zhēng zhí
guǎn zhí
wàng zhí
shēn zhí
fēng zhí
⒈ 俘获擒捉。
引《南史·梁武帝纪下》:“东魏将慕容绍宗大败萧明于寒山,明被俘执。”
宋曾巩《太祖皇帝总序》:“其君长已降,及就俘执,道路劳问,迎致使者,相望既至,罪不数辱之。”
清王士禛《池北偶谈·谈异三·前知》:“两人不得已,趋去,道遇铁骑络绎,竟免俘执。”
俘fú(1)(名)战时捉住(敌人):被~。(2)(名)俘虏:战~|遣~。
执读音:zhí执zhí(1)(动)拿着:~笔|~鞭。(2)(动)执掌:~教|~事|~政。(3)(动)坚持:~意。(4)(动)执行:~法。(5)(动)〈书〉捉住:战败被~。(6)(名)凭单:回~。(7)姓。