zhì hūn
zhì qín
zhì shí
zhì gù
zhì néng
zhì duǎn
zhì yuè
zhì suàn
zhì chǐ
zhì bǐ
zhì qiǎo
zhì gǔ
zhì sī
zhì yòng
zhì yù
zhì huǒ
zhì dá
zhì zhàng
zhì sǒu
zhì shì
zhì shù
zhì mǐn
zhì wěi
zhì lüè
zhì jiàn
zhì yǒng
zhì móu
zhì rén
zhì wěi
zhì hūn
zhì biàn
zhì xué
zhì huì
zhì zhě
zhì jiàn
zhì jiàn
zhì jù
zhì ruì
zhì cái
zhì qióng
zhì náng
zhì huì
zhì qǔ
zhì lì
zhì biàn
zhì àn
zhì yì
zhì xū
zhì lǜ
zhì liàng
zhì guāng
zhì jì
zhì cè
liè jù
huā jù
chǔ jù
huǒ jù
gē jù
liè jù
zhī jù
lián jù
má jù
là jù
sōng jù
wǎn jù
fǎ jù
hàn jù
měng jù
qín jù
shù jù
huì jù
qīng jù
liáo jù
dēng jù
zhú jù
zhì jù
rán jù
gāo jù
jīn jù
tíng jù
fēi jù
fèng jù
mì jù
bǎo jù
diàn jù
⒈ 佛教语。指能破除迷暗的智慧。
引南朝梁简文帝《菩提树颂》序:“法雨法水之润,等世界于无边;智灯智炬之光,同虚空于莫限。”
唐刘禹锡《谒枉山会禅师》诗:“曈曈揭智炬,照使出昬昧。”
唐于頔《释皎然<杼山集>序》:“妙言説於文字,了心境於定惠,又释门之慈航智炬也。”