zhì chǐ
zhì gǔ
zhì yòng
zhì shí
zhì gù
zhì wěi
zhì lǜ
zhì jù
zhì biàn
zhì yuè
zhì jiàn
zhì lüè
zhì móu
zhì liàng
zhì jì
zhì qiǎo
zhì cái
zhì huì
zhì lì
zhì huǒ
zhì qióng
zhì shì
zhì sī
zhì hūn
zhì shù
zhì sǒu
zhì qín
zhì àn
zhì xū
zhì huì
zhì guāng
zhì náng
zhì cè
zhì qǔ
zhì rén
zhì xué
zhì jiàn
zhì bǐ
zhì néng
zhì duǎn
zhì dá
zhì yì
zhì mǐn
zhì jiàn
zhì hūn
zhì yù
zhì biàn
zhì wěi
zhì zhě
zhì ruì
zhì zhàng
zhì yǒng
zhì suàn
fēn hūn
chén hūn
zhì hūn
jǐng hūn
shén hūn
zuì hūn
lián hūn
mǎi hūn
zǎo hūn
yín hūn
mài hūn
wài hūn
cái hūn
chén hūn
pò hūn
zhòng hūn
jī hūn
shěng hūn
qì hūn
shěn hūn
yè hūn
xiōng hūn
chán hūn
tóng hūn
yūn hūn
luàn hūn
yǔ hūn
wàng hūn
cháo hūn
chī hūn
huáng hūn
dàn hūn
āi hūn
kuáng hūn
qún hūn
fā hūn
zhòu hūn
yōu hūn
lài hūn
mèn hūn
dān hūn
wán hūn
yāo hūn
dìng hūn
xiǎo hūn
yín hūn
guān hūn
yán hūn
dàn hūn
chéng hūn
chài hūn
mí hūn
mào hūn
mái hūn
diàn hūn
fā hūn
yín hūn
hé hūn
dú hūn
qiú hūn
chū hūn
máo hūn
rè hūn
chóu hūn
tóu hūn
àn hūn
lùn hūn
mào hūn
tōng hūn
chù hūn
míng hūn
dà hūn
míng hūn
dōng hūn
xuǎn hūn
jié hūn
yī hūn
qǐng hūn
lǎo hūn
bó hūn
lè hūn
⒈ 亦作“智惛”。神智迷乱;胡涂。
引《淮南子·齐俗训》:“水击则波兴,气乱则智昏。”
南朝梁江淹《遂古篇》:“幽明诡性,令智惛兮。”
唐皎然《禅诗》:“万法出无门,纷纷使智昏。”
茅盾《子夜》十二:“那书房窗外的树木苏苏地讥笑他的心乱智昏。”
智zhì(1)(形)有智慧;聪明:~者|~取。(2)(名)智慧;见识:~略|~能|~巧|~勇。(3)姓。
昏读音:hūn昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。