fāng mò
fāng rén
fāng yú
fāng qǔ
fāng yuàn
fāng xiāng
fāng zǐ
fāng chǎng
fāng jiǎ
fāng cháng
fāng mén
fāng xiàng
fāng sì
fāng kè
fāng guān
fāng fū
fāng pái
fāng jú
fāng jiān
fāng zuǒ
fāng zhèng
fāng guō
fāng é
fāng jiǔ
fāng shì
fǎng biāo
fāng diàn
fāng běn
míng jiān
yè jiān
sāng jiān
fāng jiān
yuán jiān
lì jiān
shāo jiān
méi jiān
wǎn jiān
shú jiān
hòu jiān
kè jiān
shǎo jiàn
lí jiàn
wǔ jiān
guǐ jiān
áo jiān
zào jiān
kuī jiān
lǐ jiān
hé jiān
shì jiān
huáng jiān
qī jiān
zǎo jiān
zhòu jiān
shāo jiān
tóu jiān
cǐ jiān
wèng jiān
fā jiān
kāi jiān
fēn jiān
qǐng jiān
chū jiān
chén jiān
zèn jiān
shí jiān
xì jiān
zhòng jiān
shí jiān
shè jiān
yí jiàn
zǔ jiān
xiē jiān
fǎn jiàn
yī jiàn
gòu jiān
kōng jiān
fáng jiān
chéng jiàn
míng jiān
jié jiān
gé jiān
shēn jiān
xián jiān
zuò jiān
sǐ jiān
zhōng jiān
xiǎo jiān
sú jiān
qū jiān
sī jiān
yǐn jiān
dài jiān
jì jiān
qí jiān
bīng jiān
chén jiān
bái jiān
mín jiān
jiā jiān
yǎ jiān
chéng jiān
biāo jiān
wú jiàn
yuán jiān
rì jiān
xī jiān
kuān jiān
xiāng jiàn
yòng jiān
fán jiān
yuè jiān
jí jiān
cāi jiàn
rén jiān
qǐng jiān
qiú jiān
yǒu jiàn
shēng jiān
yīn jiān
háng jiān
chán jiān
jiā jiān
wèi jiān
shū jiān
guǐ jiān
nián jiān
xuān jiān
luó jiān
shì jiān
shùn jiān
pái jiān
cǎo jiān
jū jiān
wéi jiān
tián jiān
fàn jiān
wài jiān
wǔ jiān
yóu jiān
kuí jiān
fēi jiān
tào jiān
dié jiān
shū jiān
gōng jiān
guāi jiān
dān jiān
jìn jiān
nèi jiān
jǔ jiān
yún jiān
dāng jiàn
liǎng jiān
yáng jiān
xiāng jiān
yīn jiān
hēi jiān
shè jiān
qīng jiān
wǎn jiān
bāo jiān
⒈ 街市上。多指书坊,书店。
引清俞樾《小浮梅闲话》:“坊间有《今古奇观》一书,襍取古事,敷衍成书。”
郑振铎《论武侠小说》:“武侠小说的流行于复古时代的今日,又何足为奇呢!仅在这三四年中,不知坊间究竟出版了多少部这一类的小说。”
王西彦《古屋》第三部七:“不是普通坊间出售的那种,而是祖传秘制的。”
市街之间,多指书坊。
1. 里巷(多用于街巷的名称)。
2. 街市,市中店铺:坊间。街坊(邻居)。
3. 旧时标榜功德的建筑物:牌坊。节义坊。
间读音:jiān,jiàn[ jiān ]1. 两段时间或两种事物相接的地方:中间。间距。间奏。天地之间。
2. 在一定空间或时间内:田间。人间。
3. 房子内隔成的部分:里间。衣帽间。间量。
4. 量词,房屋的最小单位:一间房。