fāng fū
fāng jiǔ
fāng zǐ
fāng guō
fāng jiǎ
fāng diàn
fāng chǎng
fāng é
fāng běn
fāng xiàng
fāng pái
fāng xiāng
fāng jú
fāng yuàn
fāng yú
fāng mò
fāng cháng
fǎng biāo
fāng zuǒ
fāng rén
fāng sì
fāng guān
fāng jiān
fāng shì
fāng kè
fāng qǔ
fāng zhèng
fāng mén
běi guō
jiǎ guō
nán guō
xiè guō
shì guō
xǔ guō
jiāng guō
dài guō
fù guō
fù guō
fù guō
cūn guō
shí guō
xī guō
qīng guō
lǐ guō
lún guō
léng guō
yǐ guō
chì guō
chéng guō
chǐ guō
fū guō
chán guō
fú guō
guān guō
tóng guō
dōng guō
gōu guō
ròu guō
xiá guō
yá guō
yì guō
biān guō
shuǐ guō
ěr guō
liǔ guō
luó guō
shān guō
chán guō
jùn guō
jiāo guō
zhōu guō
fāng guō
jī guō
kuāng guō
⒈ 城郭市街。
引宋苏轼《上神宗皇帝书》:“人欲使坊郭等第之民与乡户均役,品官形势之家与齐民并事。”
《续资治通鉴·宋神宗元丰四年》:“禼初领河东漕,时潞州已再籍夫,械係坊郭民王概等,责夫钱六万三千餘緡,号诉於禼。”
1. 里巷(多用于街巷的名称)。
2. 街市,市中店铺:坊间。街坊(邻居)。
3. 旧时标榜功德的建筑物:牌坊。节义坊。
郭读音:guō郭guō(1)(名)古代在城的外围加筑的一道城墙:城~|东~。(2)(Guō)姓。