shèng dào
shèng zuì
shèng nán
shèng kè
shèng qiú
shèng lào
shèng rén
shèng liǎn
shèng kěn
shèng fěn
shèng yuán
shèng yí
shèng fù
shèng yì
shèng cài
shèng dào
shèng cí
shèng yǒu
shèng xià
shèng yú
shèng yù
shèng wèi
shèng mò
shèng nǚ
shèng yǔ
⒈ 真肯。
引唐杜牧《代人寄远》诗之二:“賸肯新年归否? 江南緑草迢迢。”
宋赵彦端《水调歌头·为寿》词:“賸肯南游否?蓬海试穷探。”
宋杨万里《寄题开州史君陈师宗柴扉》诗:“賸肯早归来,盈尊酒初緑。”
剩shèng(形)剩余:~下。
肯读音:kěn肯kěn(名)附着在骨头上的肉:中~|~綮。肯kěn(1)(动)表示同意:我劝说了半天;他才~了。(2)(动)表示主观上乐意;表示接受要求:~虚心接受意见。(3)(动)〈方〉表示时常或易于:这几天~下雨。