dàn dǔ
dàn qìng
dàn huàn
dàn dé
dàn xū
dàn mǎ
dàn màn
dàn gào
dàn jié
dàn zī
dàn luè
dàn de
dàn rǔ
dàn fū
dàn zòng
dàn pù
dàn jiàng
dàn jì
dàn yuè
dàn yù
dàn dàng
dàn rù
dàn cí
dàn kuáng
dàn fá
dàn huàn
dàn yīng
dàn tàn
dàn jīn
dàn jué
dàn fàng
dàn màn
dàn jù
dàn shèng
dàn zhāo
dàn xù
dàn zhé
dàn tán
dàn yīng
dàn yù
dàn zhà
dàn yù
dàn shuō
dàn wàng
dàn chén
dàn líng
dàn chàng
dàn ào
dàn bù
dàn xìng
dàn màn
dàn pì
dàn dēng
dàn jī
dàn sì
dàn qī
dàn zhì
dàn xǐ
dàn fā
dàn lǜ
dàn yào
dàn shēng
dàn shòu
dàn xīng
dàn yín
dàn jiāng
dàn màn
dàn zǎi
dàn yùn
dàn miù
dàn mí
dàn jìng
dàn sè
dàn xìn
dàn yīng
dàn xiù
dàn yù
dàn rì
dàn zhāng
dàn wǎng
dàn yán
dàn wǎ
dàn zì
dàn guǐ
dàn shòu
dàn dàng
dàn bǎo
dàn yì
dàn mìng
dàn yì
dàn xiān
⒈ 欺诈。
引《史记·龟策列传》:“人或忠信而不如诞谩,或丑恶而宜大官,或美好佳丽而为众人患。”
⒉ 荒诞虚妄。
引宋王安石《推命对》:“而屑屑焉甘意於诞谩虚怪之説,不已溺哉!”
鲁迅《中国小说史略》第六篇:“其文笔颇靡丽,而事皆诞谩无实。”
⒊ 放诞傲慢。
引《淮南子·脩务训》:“彼并身而立节,我诞谩而悠忽。”
高诱注:“诞谩,倨傲。”
《续资治通鉴·宋哲宗绍圣元年》:“帝曰:‘史官敢如此诞谩不恭,须各与安置。’”
清薛福成《澄吏治》:“皆仰鼻息而食,把持诞谩,玩其官於股掌之上。”
放荡欺谩,行止不检。