tǐ zhuàng
héng zhuàng
míng zhuàng
dié zhuàng
jǔ zhuàng
gǔ zhuàng
xíng zhuàng
pǐn zhuàng
chā zhuàng
qíng zhuàng
lìng zhuàng
bào zhuàng
hēi zhuàng
shū zhuàng
jí zhuàng
shī zhuàng
bǎo zhuàng
pǔ zhuàng
yán zhuàng
shú zhuàng
jì zhuàng
zuò zhuàng
nì zhuàng
jiǎng zhuàng
yí zhuàng
cí zhuàng
xiāng zhuàng
bù zhuàng
mào zhuàng
mó zhuàng
yán zhuàng
duǎn zhuàng
chǒu zhuàng
xíng zhuàng
qiē zhuàng
pàn zhuàng
yì zhuàng
xùn zhuàng
píng zhuàng
shòu zhuàng
gài zhuàng
tū zhuàng
guǐ zhuàng
gào zhuàng
jūn zhuàng
wǎng zhuàng
fǎn zhuàng
wèn zhuàng
bìng zhuàng
shàn zhuàng
lì zhuàng
wù zhuàng
jié zhuàng
guò zhuàng
chén zhuàng
wàn zhuàng
jìn zhuàng
jǐn zhuàng
móu zhuàng
duì zhuàng
miáo zhuàng
yīn zhuàng
shì zhuàng
jiǒng zhuàng
wén zhuàng
cǎn zhuàng
qǐng zhuàng
huì zhuàng
gòng zhuàng
zòu zhuàng
huì zhuàng
fù zhuàng
fáng zhuàng
nián zhuàng
yìn zhuàng
āo zhuàng
zé zhuàng
tài zhuàng
yán zhuàng
zì zhuàng
xiàn zhuàng
zhàn zhuàng
fú zhuàng
tiáo zhuàng
chéng zhuàng
cí zhuàng
jiàn zhuàng
huǎng zhuàng
jiǎng zhuàng
gōng zhuàng
zuì zhuàng
hé zhuàng
jìn zhuàng
guǎ zhuàng
è zhuàng
jiān zhuàng
sù zhuàng
wú zhuàng
lěi zhuàng
gé zhuàng
yì zhuàng
lǐng zhuàng
yán zhuàng
xià zhuàng
kuǎn zhuàng
zhì zhuàng
⒈ 亦作“跡状”。亦作“蹟状”。行迹,迹象。
引宋王谠《唐语林·补遗二》:“时禁中失火…… 涓因歷壖囿,按据迹状,乃上直中官遗火所致也。”
宋欧阳修《论台谏官唐介等宜早牵复札子》:“出处本末,迹状甚明。”
宋洪迈《夷坚丁志·玉女喜神术》:“县令考其跡状,曰:‘某所行盖玉女喜神术也。’”
宋洪迈《夷坚丙志·忠孝节义判官》:“然以官不显,又无蹟状,故州县不肯上其事,祠竟不克立。”
清梁章鉅《归田琐记·鳌拜》:“今朕备稽事实,蹟状显然。”
1.留下的印子;痕迹:足~。血~。笔~。踪~。
2.前人遗留的事物(主要指建筑或器物):古~。陈~。事~。史~。
3.形迹:~近违抗(行动近乎违背、抗拒上级指示)。
状读音:zhuàng状zhuàng(1)(动)形态:~态|奇形怪~。(2)(名)情况:~况|病~。(3)(动)陈述或描摹:~语|~其事。(4)(名)陈述事件或记载事迹的文字:~纸|~子|行~。(5)(名)褒奖、委任等文件:奖~|委任~。