sù lǐ
sù yuàn
sù luò
sù kòng
sù huǐ
sù biàn
sù fú
sù yuān
sù qiú
sù qū
sù zhuàng
sù gào
sù yuàn
sù jìng
sù cí
sù cí
sù shuō
sù sòng
sù dié
sù jiǔ
sù chén
sù rén
sù quán
sù chéng
sù yuān
sù fǎ
sù zhū
sù wén
sù qióng
sù shì
sù wǎng
sù kǔ
sù biàn
xíng zhuàng
qǐng zhuàng
kuǎn zhuàng
bù zhuàng
jiàn zhuàng
sù zhuàng
bìng zhuàng
jìn zhuàng
qiē zhuàng
fú zhuàng
tiáo zhuàng
huì zhuàng
nián zhuàng
pǔ zhuàng
duǎn zhuàng
gé zhuàng
yì zhuàng
jiān zhuàng
duì zhuàng
cí zhuàng
xíng zhuàng
lěi zhuàng
jǐn zhuàng
yì zhuàng
wǎng zhuàng
jiǎng zhuàng
huì zhuàng
shàn zhuàng
yán zhuàng
jìn zhuàng
wú zhuàng
héng zhuàng
fù zhuàng
jí zhuàng
yìn zhuàng
míng zhuàng
wèn zhuàng
jiǎng zhuàng
zuò zhuàng
pàn zhuàng
guǐ zhuàng
xiāng zhuàng
shī zhuàng
fáng zhuàng
tū zhuàng
jǔ zhuàng
zuì zhuàng
xià zhuàng
wàn zhuàng
wù zhuàng
yán zhuàng
gòng zhuàng
yīn zhuàng
guǎ zhuàng
shì zhuàng
gǔ zhuàng
fǎn zhuàng
xiàn zhuàng
zé zhuàng
miáo zhuàng
nì zhuàng
huǎng zhuàng
dié zhuàng
mào zhuàng
zì zhuàng
lì zhuàng
zhì zhuàng
tài zhuàng
è zhuàng
āo zhuàng
qíng zhuàng
lǐng zhuàng
mó zhuàng
shú zhuàng
yán zhuàng
jiǒng zhuàng
chǒu zhuàng
chā zhuàng
gōng zhuàng
wén zhuàng
yán zhuàng
cǎn zhuàng
xùn zhuàng
hé zhuàng
shòu zhuàng
cí zhuàng
shū zhuàng
móu zhuàng
gài zhuàng
jì zhuàng
zòu zhuàng
bǎo zhuàng
yí zhuàng
bào zhuàng
jié zhuàng
jūn zhuàng
tǐ zhuàng
chéng zhuàng
hēi zhuàng
lìng zhuàng
pǐn zhuàng
gào zhuàng
zhàn zhuàng
guò zhuàng
píng zhuàng
chén zhuàng
诉状sùzhuàng
(1) 起.诉书的旧称
英plaint of the court⒈ 诉讼事件的书状。即状子。
引《宋书·竟陵王诞传》:“又获吴郡民刘成、豫章民陈谈之、建康民陈文绍等并如诉状,则姦情猜志,岁月增积。”
宋刘安世《论章惇强买朱迎等田产事》九:“臣等伏见监司郡守以下,不受朱迎诉状,并行责降令丞。”
《初刻拍案惊奇》卷十一:“他本是儒家之女,精通文墨,不必假借讼师,就自己写了一纸诉状。”
诉讼者向法院表示其诉讼事件所用的书状。
诉sù(1)(动)诉说:~苦|告~。(2)(动)说给别人:~冤|苦~。(3)(动)倾吐心理话:倾~|泣~。
状读音:zhuàng状zhuàng(1)(动)形态:~态|奇形怪~。(2)(名)情况:~况|病~。(3)(动)陈述或描摹:~语|~其事。(4)(名)陈述事件或记载事迹的文字:~纸|~子|行~。(5)(名)褒奖、委任等文件:奖~|委任~。