míng zhuàng
duǎn zhuàng
bào zhuàng
wǎng zhuàng
è zhuàng
shī zhuàng
gòng zhuàng
jǔ zhuàng
fǎn zhuàng
jūn zhuàng
wén zhuàng
yīn zhuàng
hé zhuàng
guǐ zhuàng
qiē zhuàng
yì zhuàng
gào zhuàng
jiǎng zhuàng
wù zhuàng
wàn zhuàng
zhì zhuàng
huì zhuàng
jiǒng zhuàng
jì zhuàng
pǐn zhuàng
cí zhuàng
shú zhuàng
tū zhuàng
tǐ zhuàng
gài zhuàng
guò zhuàng
chǒu zhuàng
xiàn zhuàng
xiāng zhuàng
hēi zhuàng
tài zhuàng
lìng zhuàng
nián zhuàng
mào zhuàng
yí zhuàng
lǐng zhuàng
kuǎn zhuàng
píng zhuàng
móu zhuàng
xíng zhuàng
miáo zhuàng
bìng zhuàng
yìn zhuàng
lì zhuàng
gé zhuàng
tiáo zhuàng
gǔ zhuàng
pǔ zhuàng
jí zhuàng
chā zhuàng
qǐng zhuàng
jǐn zhuàng
cí zhuàng
gōng zhuàng
fáng zhuàng
shū zhuàng
xíng zhuàng
chéng zhuàng
zòu zhuàng
āo zhuàng
shì zhuàng
fú zhuàng
dié zhuàng
nì zhuàng
yì zhuàng
chén zhuàng
bù zhuàng
zì zhuàng
duì zhuàng
wèn zhuàng
jiǎng zhuàng
cǎn zhuàng
zuì zhuàng
jié zhuàng
yán zhuàng
zhàn zhuàng
pàn zhuàng
jìn zhuàng
jiān zhuàng
zuò zhuàng
wú zhuàng
huǎng zhuàng
xià zhuàng
zé zhuàng
shàn zhuàng
xùn zhuàng
bǎo zhuàng
mó zhuàng
lěi zhuàng
fù zhuàng
qíng zhuàng
yán zhuàng
shòu zhuàng
huì zhuàng
yán zhuàng
héng zhuàng
jiàn zhuàng
guǎ zhuàng
yán zhuàng
jìn zhuàng
sù zhuàng
⒈ 揭发过失或罪行的文状。
引《后汉书·周黄徐姜等传序》“遂辞出,投劾而去” 唐李贤注:“自投其劾状而去也。”
⒉ 揭发罪状。
引《新唐书·崔隐甫传》:“浮屠惠范倚太平公主胁人子女, 隐甫劾状,反为所挤,贬邛州司马。”
揭发别人的罪状:弹~。
状读音:zhuàng状zhuàng(1)(动)形态:~态|奇形怪~。(2)(名)情况:~况|病~。(3)(动)陈述或描摹:~语|~其事。(4)(名)陈述事件或记载事迹的文字:~纸|~子|行~。(5)(名)褒奖、委任等文件:奖~|委任~。