dǐng gàng
gǔn gàng
shuāng gàng
péng gàng
tái gàng
xiāng gàng
dān gàng
àn gàng
biān gàng
tà gàng
xíng gàng
chú gàng
mù gàng
de gàng
qiào gàng
líng gàng
jiào gàng
fā gàng
tú gàng
shuāng gàng
jǐn gàng
shí gàng
diào gàng
bēng gàng
zhú gàng
⒈ 轿身两旁的粗木棍,用于抬轿子。
引《二十年目睹之怪现状》第七一回:“等他姑丈拜客回来,他抓住了轿杠便叫姑丈。”
《老残游记续集遗稿》第一回:“短短的两根轿杠,杠头上拴一根挺厚挺宽的皮条。”
轿jiào(名)轿子:花~|山~|驮~|抬~|坐~|乘~。
杠读音:gàng,gāng[ gàng ]1. 一种较粗的棍子:杠子。杠杆。
2. 在阅读或批改文字中作标记而画的粗直线。