jǐn gàng
bēng gàng
jiào gàng
fā gàng
xiāng gàng
gǔn gàng
tái gàng
biān gàng
qiào gàng
tú gàng
tà gàng
shuāng gàng
de gàng
shuāng gàng
dǐng gàng
xíng gàng
zhú gàng
shí gàng
àn gàng
dān gàng
péng gàng
chú gàng
líng gàng
diào gàng
mù gàng
⒈ 即撬棍。参见“撬棍”。
引汪芳《装卸工随笔·撬杠》:“大干快上不歇气,要借撬杠展翅飞。”
撬起或移动重物的工具,其一端呈扁平状,另一端呈圆滑状以利把握施力。
撬qiào(动)把棍棒或刀、锥等的一头插入缝中或孔中;用力扳(或压)另一头:~石头|~门。
杠读音:gàng,gāng[ gàng ]1. 一种较粗的棍子:杠子。杠杆。
2. 在阅读或批改文字中作标记而画的粗直线。