xiāo shòu
xiāo xiāo
xiāo zhuó
xiāo dàng
xiāo zhāng
xiāo qiū
xiāo fēn
xiāo nào
xiāo zá
xiāo fán
xiāo chán
xiāo sòng
xiāo ěr
xiāo pàn
xiāo huá
xiāo bàng
xiāo líng
xiāo jiào
xiāo huá
xiāo zǐ
xiāo hǒng
xiāo shù
xiāo rén
xiāo huì
xiāo lùn
xiāo wén
xiāo bǐ
xiāo sú
xiāo rán
xiāo guō
xiāo jìng
xiāo fēn
xiāo líng
xiāo hào
xiāo shì
xiāo téng
xiāo hòng
xiāo bào
xiāo gòu
xiāo shū
xiāo xuān
xiāo hàn
xiāo fú
xiāo chén
xiāo dú
xiāo cáo
xiāo náo
xiāo fán
xiāo náo
xiāo dòng
xiāo tián
xiāo āi
xiāo tú
qīng fú
luó fú
zhàn fú
yáng fú
yáng fú
pǔ fú
kōng fú
shí fú
juàn fú
qián fú
kuā fú
tiāo fú
xiǎn fú
bēi fú
cì fú
chén fú
bàn fú
tiào fú
pāi fú
xuān fú
yán fú
qǐ fú
yún fú
yōu fú
xiāo fú
fēi fú
kàng fú
piāo fú
xīn fú
qīng fú
wǔ fú
xuān fú
píng fú
chá fú
qiǎn fú
chù fú
jiāo fú
chén fú
shí fú
fàn fú
xuán fú
xuān fú
qiú fú
cū fú
fēng fú
yín fú
shàng fú
piāo fú
xuān fú
yáng fú
jiāo fú
xū fú
shěn fú
míng fú
⒈ 指喧扰浮薄的尘世。
⒉ 虚浮不实。
引唐高彦休《高阙史·荥阳公清俭》:“是独怜子力用弊衣,必能知艰难於稼穡,奈何嚣浮有甚於五侯家綺紈乳臭儿耶?”
《新唐书·朱朴传》:“江南土薄水浅,人心嚣浮轻巧,不可以都。”
宋王谠《唐语林·补遗三》:“京兆嗟愤而鄙其浅露……由是嚣浮之誉,徧於搢绅,竟不通显。”
虚浮不实在。
吵闹、喧哗。 【组词】:叫嚣、喧嚣、甚嚣尘上
浮读音:fú浮fú(1)(动)基本义:停留在液体表面上(跟‘沉’相对):停留在液体表面上(跟‘沉’相对)(2)(动)〈方〉在水里游:他一口气~到对岸。(3)(形)在表面上的:~皮|~面|~土。(4)(形)可移动的:~财。(5)(形)暂时的:~记|~支。(6)(形)轻浮;浮躁:他人太~;办事不踏实。(7)(形)空虚;不切实:~名|~夸。(8)(形)超过;多余:人~于事|~额。