xiāo lùn
xiāo hàn
xiāo bào
xiāo bàng
xiāo shì
xiāo nào
xiāo náo
xiāo zhuó
xiāo qiū
xiāo pàn
xiāo wén
xiāo náo
xiāo jiào
xiāo sú
xiāo téng
xiāo shū
xiāo jìng
xiāo rán
xiāo fán
xiāo zá
xiāo āi
xiāo huá
xiāo fēn
xiāo zhāng
xiāo tián
xiāo huá
xiāo dòng
xiāo ěr
xiāo tú
xiāo xuān
xiāo chán
xiāo dú
xiāo guō
xiāo fú
xiāo shù
xiāo líng
xiāo zǐ
xiāo hǒng
xiāo dàng
xiāo fán
xiāo shòu
xiāo xiāo
xiāo bǐ
xiāo gòu
xiāo rén
xiāo fēn
xiāo líng
xiāo sòng
xiāo chén
xiāo cáo
xiāo huì
xiāo hòng
xiāo hào
chuò hǒng
huān hǒng
suō hǒng
mán hǒng
méng hǒng
piàn hǒng
xiào hǒng
shào hǒng
cuān hōng
hōng hǒng
quàn hǒng
gòu hǒng
chèn hōng
gōu hǒng
qǐ hòng
shì hǒng
luàn hǒng
hú hǒng
xuān hōng
huá hǒng
jūn hǒng
káng hǒng
yī hōng
yòu hǒng
zhà hǒng
jiāo hǒng
kāi hǒng
zōu hǒng
huā hǒng
zhuàn hǒng
chuàn hǒng
jiǎo hong
nèi hǒng
xiāo hǒng
nào hong
diào hǒng
gòu hǒng
mǎi hǒng
dòu hǒng
hé hǒng
kuāng hǒng
cuō hǒng
xū hǒng
qī hǒng
dǎ hǒng
⒈ 喧嚷;喧闹。
引明方孝孺《卧云楼记》:“特以壮先生之高致,以为世俗之嚣鬨污浊者不足以浼之。”
明李东阳《天津卫城修造记》:“周諏隐幽,则嚣鬨不生;询察吏治,则糺纷不生。”
《清史稿·爱新觉罗允禩传》:“隶内务府披甲诸人集允禩邸嚣鬨,翌日,又集副都统李延禧家,且纵掠。”
吵闹、喧哗。 【组词】:叫嚣、喧嚣、甚嚣尘上
哄读音:hōng,hǒng,hòng[ hǒng ]1. 说假话骗人:哄人。哄弄。哄骗。
2. 用语言或行动逗人喜欢:哄逗。哄劝。哄小孩儿。